56
“Em biết anh hoài nghi thế nào về các động cơ rồi đấy.”
Sachs không nói gì nhưng một nụ cười nở rộng cho thấy suy nghĩ của cô.
Điều khiển xe lăn về phía bảng vật chứng, Rhyme nói tiếp, “Nhưng cũng có
những lúc đặt câu hỏi về chúng là hợp lí - đặc biệt là khi chúng ta đã xây
dựng được một nền tảng vật chứng chắc chắn. Như hiện nay. Khả năng có
một quả bom - nhớ là khả năng thôi nhé - có thể tách vụ này ra khỏi thế giới
tội phạm điên loạn. Có thể có một động cơ hợp tình hợp lí nào đó ở đây.
Nghi phạm của chúng ta không nhất thiết là đang thỏa mãn cái khao khát sâu
thẳm là hoàn thiện việc của Kẻ tầm xương đâu. Anh nghĩ có thể hắn còn có
toan tính gì hơn thế trong đầu. Đúng, đúng, việc này thú vị thật,” anh hào
hứng tiếp. “Anh muốn xem các nạn nhân lần nữa.”
Cả đội đọc kĩ lại các biểu đồ. Rhyme nói, “Chúng ta có thể đưa Eddie
Beaufort ra khỏi công thức. Anh ta bị giết vì ở nhầm chỗ nhầm thời điểm
thôi. Lon và Seth và tôi bị tấn công để cản bước chúng ta. Có bốn cuộc tấn
công có chủ đích, là một phần trong kế hoạch của hắn: Chúng ta đã phá hai
lần - Harriet Stanton ở bệnh viện và Braden Alexander ở chung cư
Belvedere. Và hai vụ đã thành công. Chloe và Samantha. Tại sao lại là bốn
người đó?” Rhyme thì thầm. “Điều gì ở họ nổi bật hơn?”
Sachs nói, “Em không biết, Rhyme. Dường như họ hoàn toàn là ngẫu
nhiên… những nạn nhân ngẫu nhiên.”
Rhyme nhìn lên tấm bảng trước mặt anh. “Đúng, bản thân nạn nhân là ngẫu
nhiên. Nhưng lỡ…”
Pulaski vuột miệng, “Địa điểm thì sao? Có phải hắn đang giả vờ điên để lôi
kéo sự chú ý khỏi thực tế rằng có gì đó ở các hiện trường mà hắn muốn thổi
tung?”