“Trời ạ,” Rhyme quát, “tôi cá là dưới đường hầm của Belvedere cũng có
đèn.”
Sachs: “Đó là nơi chứa bom, đúng không? Mấy cái ắc-quy.”
Rhyme nhìn qua ảnh. “Trông chúng giống loại mười hai vôn. Em có thể
chạy đèn halogen bằng loại ắc-quy nhỏ hơn nhiều. Tôi chắc chắn phần còn
lại trong cái thùng chứa đầy thuốc súng. Quá thông minh. Không ai thắc
mắc về đèn rọi và ắc-quy nằm trong một hiện trường tội ác cả. Bất kì một
loại bao gói khả nghi nào khác sẽ bị báo cáo và đội phá bom sẽ kiểm tra
ngay.”
“Nhưng mục tiêu là cái gì?” Cooper hỏi.
Một thoáng im lặng ngắn bị Amelia Sachs phá vỡ. “Chúa ơi.”
“Sao, Sachs?”
“IFON.” Cô lôi một thứ giống danh thiếp ra khỏi ví. Và đi thật nhanh đến
chỗ ảnh chụp hiện trường. “Chết tiệt, em bỏ sót rồi, Rhyme. Hoàn toàn bỏ
sót nó.”
“Nói tiếp đi.”
Cô chỉ vào màn hình. “Những cái hộp màu vàng có in chữ IFON bên ngoài
này? Chúng là dây cáp mạng Internet do International Fiber Optic Networks
sở hữu.” Cô giơ cái danh thiếp lên. “Và tòa nhà nằm ngay trên hiện trường
vụ Samantha Levine chính là trụ sở của IFON. Cô ta làm việc cho họ. Em đã
thẩm vấn vị CEO ngay sau khi cô ta chết.” Sachs lôi lên những bức ảnh hiện
trường vụ Chloe Moore. “Đây. Lại là mấy cái hộp ấy.”
Còn có một chiếc hộp khác nằm trong đường hầm bên dưới bãi đỗ xe của
Chung cư Belvedere.
Sachs nói, “Trong bệnh viện, ở Marble Hill, nơi Harriet Stanton bị tấn công,
em đã không xuống lòng đất xem đường hầm nào cả. Nhưng em cá là có bộ