KẺ TẦM DA - Trang 99

11

“Này, anh bạn. Ngồi đi. Tôi sẽ qua chỗ anh ngay đây. Anh có muốn xem qua
mấy tờ rơi ở đó không? Tìm món nào hay ho, gây ấn tượng với phụ nữ ấy.
Anh không bao giờ quá già để xăm cả.”

Đôi mắt chàng trai sáng lên lúc nhìn vào ngón tay đeo nhẫn chưa có gì của
Lon Sellitto và quay lại với cô gái trẻ tóc vàng mà anh ta đang nói chuyện
cùng.

Nghệ sĩ xăm mình - và là chủ của tiệm xăm này (đúng, tiệm xăm, chứ không
phải studio gì cả
) - mới ngoài ba mươi, lẻo khoẻo y như cẳng cua vậy. Anh
ta đang mặc chiếc quần bò đen được cắt may khéo và là phẳng, cùng chiếc
áo thun ba lỗ màu trắng không chê vào đâu được. Mái tóc vàng sậm của anh
ta được buộc gọn thành túm tóc đuôi ngựa phía sau. Anh ta có bộ râu sành
điệu, một đám râu được tỉa công phu ở môi trên, tỏa xuống quanh miệng
theo bốn lọn vàng sậm mượt mà và tụ lại ở cằm thành hình xoáy trôn ốc. Hai
má anh ta được cạo nhẵn nhưng tóc mai lại sắc như hai cái móc câu hướng
lên từ tai. Một cái que bằng thép xiên từ vành tai ở trên xuống dái tai. Một
cái khác nhỏ hơn thì xiên dọc chân mày. So với bộ râu tóc và khuyên móc
cầu kì ấy, hai hình xăm màu ở mỗi bên cánh tay, một bên là Superman và
bên kia là Batman dường như khá hiền lành.

Sellitto bước tới.

“Chờ một phút, anh bạn, tôi vừa nói lúc nãy rồi mà.” Anh ta nhìn cảnh sát
một lát. “Anh biết đấy, so với một gã có tuổi, to lớn - tôi không có ý xúc
phạm gì đâu - anh là một ứng cử viên tốt đấy. Da anh sẽ không bị chảy xệ.”

Giọng anh ta nhỏ lại. “Ô, này. Nhìn vào đó kìa.”

Sellitto đã mệt với câu chuyện dông dài này. Anh giơ luôn phù hiệu vàng
của mình về phía tay chủ tiệm theo cái cách vừa thô bạo vừa nguy hiểm.

“Được rồi. Cảnh sát. Anh là cảnh sát à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.