KẺ TẦM DA - Trang 315

Điện thoại của cô đổ chuông. Cô liếc nhìn số gọi đến. Pam. Sachs cân nhắc
nhưng cứ để nó đổ chuông. Cô chưa có gì để nói với cô bé cả.

Mấy phút nữa mình sẽ biết, cô nghĩ. Và tự hỏi thông điệp chính xác sẽ là gì.

Một mớ lộn xộn…

Pam sống ở tầng mặt đất, một không gian nhỏ bé tối tăm rộng khoảng năm
mươi lăm mét vuông, vẻ tương đồng của nó với một buồng giam càng được
nhấn mạnh nhờ những bức tường gạch trần và cửa sổ bé tí. Đó là cái giá của
việc sống trong một khu dân cư sang chảnh như Heights, nằm ở trung tâm
trong khi Brooklyn đã là một thành phố bên trong thành phố.

Cô bước vào và trông thấy hai cảnh sát.

“Thanh tra Sachs,” một người nói dù cô không nhận ra anh ta. “Cô khám
nghiệm hiện trường phải không? Chúng tôi đã dọn sạch. Phải đảm bảo…”

“Cậu ấy nằm đâu?” Cô nhìn qua người cảnh sát nhưng rồi nhận ra, tất nhiên
rồi, Người đàn ông dưới hầm thì phải mang Seth xuống tầng hầm chứ.

Cảnh sát xác nhận rằng cậu ta đang ở dưới tầng hầm. “Nhân viên y tế, vài
thanh tra từ đồn Tám Tư.” Anh ta lắc đầu. “Họ đang làm những gì tốt nhất
có thể. Nhưng.”

Sachs hất tóc qua vai. Ước gì cô đã buộc túm nó bên ngoài. Lúc nãy không
có thời gian, giờ cũng vậy. Cô quay sang đi vào hành lang, trong đó có mùi
hành tây và ẩm mốc cùng mùi chất tẩy rửa mạnh. Nó làm bụng dạ cô nhộn
nhạo. Cô thấy mình đi chậm lại. Hình ảnh cái chết và máu me không còn
làm phiền cô nữa; bạn không đăng kí làm nghề giám định hiện trường nếu
điều đó làm phiền bạn. Nhưng ý nghĩ sắp sửa phải thực hiện một cuộc gọi
buồn bã cho Pam lại là cái mỏ neo nặng nề.

Hay nếu cân nhắc đến lựa chọn vũ khí của thủ phạm là chất độc, thì ngay cả
một vết thương không chí mạng cũng có thể gây ra hậu họa khôn lường: mù
mắt, tổn thương thần kinh hay não bộ, suy thận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.