KẺ TẦM DA - Trang 374

hình ảnh trưng bày lòe loẹt kia.

Nghệ thuật trên da đã thay đổi nhiều biết mấy theo thời gian, Billy nghĩ lại.
Thời cổ đại, xăm mình là một sự kiện nghiêm túc. Trong khoảng một ngàn
năm đầu tiên tồn tại, xăm mình vốn không phải là để trang trí. Cho đến
những năm 1800, nghệ thuật trên cơ thể là một nghi lễ tinh thần và gắn liền
với tôn giáo cũng như cấu trúc xã hội. Thời xưa, con người xăm mình vì một
vài lí do thực tế: xác định vị thế hay gia tộc của mình chẳng hạn, hay để thờ
phụng vị chúa này thần nọ. Môn nghệ thuật trên da cũng phục vụ một
nguyên do khác, sống còn hơn: định dạng linh hồn của bạn trên bước đường
vào thế giới bên kia; nếu bạn không được đánh dấu lúc còn sống, bạn sẽ bị
thần giữ cửa từ chối và phải lang thang trên mặt đất sau khi chết, khóc than
muôn kiếp. Hình xăm cũng đóng vai trò là rào chắn, giữ cho linh hồn không
thoát khỏi thể xác bạn (chính nó là nguồn gốc của những hình xăm sợi xích
hay rào thép gai ngày nay đã quá phổ biến trên bắp tay hoặc cổ). Và xếp ở vị
trí cao trong mục những lí do con người xăm mình là để mở một cánh cửa
cho những linh hồn ma quỷ thoát ra khỏi cơ thể, như thả một con ong bắp
cày ra khỏi cửa xe mở - những linh hồn có thể thúc giục họ làm những việc
mà họ không muốn làm.

Chẳng hạn như tìm niềm vui trong máu đổ.

Phòng Trúc đào…

Những hồi tưởng của hắn nhạt dần khi Billy đeo cặp găng tay latex màu
vàng vào và mở cửa, khiến chuông báo hiệu vang lên.

“Ra ngay đây,” một giọng nói ở phía sau vọng ra.

“Đừng lo.” Billy nhìn quanh cửa hàng bé xíu. Những chiếc ghế, bàn kiểu
mát-xa dành cho những hình xăm ở thắt lưng và vai, những chiếc máy và
ống mực và kim. Đồ tốt. Hắn nhìn vào bức ảnh những vị khách hài lòng và
kết luận, kể cả khi phần lớn những hình xăm mà cửa hàng này sản sinh đều
rác rưởi, TT Gordon vẫn là một nghệ sĩ tài năng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.