KẾ THÊ - Trang 1159

Khi Vương Bảo Cầm nói đến đó, giọng nói dừng một chút, Thường

Nhuận Chi thấy trên mặt nàng ta xẹt qua chút sầu não.

Thường Nhuận Chi còn nhớ rõ Lưu Đồng từng nói qua với nàng, vốn

Vương Bảo Cầm ở trong cung có một đồng hương thân mật, cùng nàng ta
là đối thực.

Nói vậy, đó là người mà Vương Bảo Cầm đang nói tới.

"Lúc bình thường hắn nhớ nhất là huynh trưởng vẫn đang ở quê, cũng

nghĩ cách cùng huynh trưởng liên lạc. Sau khi hắn chết, nô tì không đành
lòng nói cho huynh trưởng hắn biết tin, nên nhái bút tích của hắn, vẫn luôn
cùng đại ca hắn liên lạc lui tới, toàn tích tụ cũng sẽ lấy danh nghĩa của hắn,
thác người sao hồi đại ca hắn."

Thường Nhuận Chi gật đầu, nói: "Ngươi có thể làm đến tận đây, coi như

hết lòng quan tâm giúp đỡ hắn ta, nghĩ đến hắn ta ở dưới đất cũng có thể
vui mừng."

Hốc mắt Vương Bảo Cầm hơi hồng: "Nô tì không có nói được tốt như

Hoàng tử phi, nô tì chỉ nghĩ thay hắn tẫn một phần tâm."

Thường Nhuận Chi than một tiếng, Vương Bảo Cầm nói tiếp: "Nguyên

bản liên tục như vậy cũng rất tốt, nhưng mà hai ngày trước nô tì nhận được
thư của đồng hương, nói đại ca hắn đi trấn trên sửa sân cho người ta, bị cao
lương thượng không phóng ổn trượt xuống đập trúng đầu, đương trường
liền..."

Vương Bảo Cầm hấp hấp mũi: "Đại ca hắn lưu lại hai nữ nhi, đại tẩu hắn

ngại trói buộc, ném hài tử cho người trong gia tộc hắn, thu thập gói đồ trở
về nhà mẹ đẻ tính toán tái giá."

Thường Nhuận Chi nhíu mày: "Nàng ta không trông coi nữ nhi của

mình?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.