Thụy Vương lên tiếng, âm điệu bằng phẳng, nghe không ra nhiều cảm
xúc.
Thủy chung chiến sự vẫn giằng co với Tiên Ti, tân nhiệm Tiên Ti vương
là một người chiến tranh cuồng không hơn không kém, quân Yến Bắc coi
giữ có chút lơi lỏng, hắn ta liền ngóc đầu trở lại.
Tuy rằng rất phiền, nhưng Thụy Vương không thừa nhận không được,
nếu không phải tính tình Tiên Ti vương như thế, cũng không tới phiên hắn
tới đây thành quan kiến công lập nghiệp.
Kim Lãng thấy Thụy Vương nhìn ra quan ngoại xa xa, nhịn không được
hỏi: "Trận đánh này muốn đánh đến lúc nào? Khi nào thì chúng ta có thể
trở lại kinh thành? Thế lực Vương gia thành lập ở kinh thành bởi vì Cửu
điện hạ bị giam giữ, Thập Tứ Hoàng tử cũng bị để đó không dùng, dường
như không ai quản lý. Nếu thời gian quá dài, chỉ sợ cùng người một nhà
liên hệ càng bạc nhược."
Đôi mắt Thụy Vương thâm trầm, hai tay thả bên chân nắm lại thành
quyền.
"Cơ sở ngầm trong kinh có thể có tin tức Cửu Hoàng tử?" Thụy Vương
hỏi.
Kim Lãng vuốt cằm nói: "Tin tức linh tinh thì có truyền đến, Cửu Hoàng
tử ở trong ngõ hẻm Trung Quan làm nông gia, tuy rằng chịu khổ chút,
nhưng nhìn tâm tình ngài ấy coi như không tệ."
Kim Lãng nở nụ cười: "Dù sao có thê nhi làm bạn, vẫn tốt hơn Cửu điện
hạ sống một mình."
Thụy Vương từ chối cho ý kiến, hơi cúi mâu nói: "Cho người của chúng
ta hảo hảo chiếu cố, đừng để đệ ấy chịu ủy khuất quá lớn."