KẾ THÊ - Trang 1962

So với bình thường đã muộn hơn nửa canh giờ, Thụy vương mới vội

vàng chạy đến, vấn an Nguyên Vũ đế sau đó nói: "Nhi thần đến chậm,
nhưng mà thời gian cũng chưa quá muộn, có thể dùng cơm trưa cùng phụ
hoàng."

Bây giờ mỗi ngày Nguyên Vũ đế không câu nệ ăn mấy bữa, bởi vì ông ta

chỉ có thể ăn thức ăn lỏng, cho nên mau đói, bữa đếm cũng dần lên theo.

Thụy vương tự mình múc cháo cho Nguyên Vũ đế, đồ ăn nhìn rất ngon

miệng, đúc Nguyên Vũ đế mấy muỗng mới giao cho người bên cạnh hầu
hạ.

Quy củ dùng bữa của hoàng gia không phải chuyện đùa, lúc Thụy vương

ăn cơm cũng không có mở miệng, chỉ là tốc độ ăn cơm lại không hề chậm.

Nguyên Vũ đế ngầm nhìn, trong lòng lại nhịn không được nói thầm, cảm

thấy hắn ăn quá nhanh là muốn nhanh chóng đi khỏi chỗ ông ta, hôm nay
tùy giá có lệ.

Nguyên Vũ đế hừ lạnh trong lòng, ăn cháo càng chậm.

Ngược lại Thụy vương cũng không thèm để ý, nghỉ ngơi một lát sau đó

nhận lấy chén và muỗng trong tay thị nhân, nhẹ nhàng đúc cơm cho
Nguyên Vũ đế.

Nguyên Vũ đế cảm thấy nghẹn trong cổ họng, rõ ràng tốc độ ăn cơm

cũng nhanh hơn.

Cơm xong, một bàn thức ăn tinh xảo được dọn dẹp xuống. Thụy vương

bắt đầu bẩm báo chuyện hướng sự hôm nay.

Nguyên Vũ đế tự biết hiện tại chính mình không có biện pháp nhúng tay

vào việc này, cho nên có cũng được mà không có cũng không sao nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.