chuyện Phương gia thất lễ, sẽ nghĩ ngài rộng lượng. Sau này, nếu Thái tử có
biến đổi thái độ như thế nào, ngài xem theo thái độ của Thái tử mà làm
việc."
Thái Tử phi gật đầu: "Phía trước là ta tướng ..."
Nàng thở dài, nói:
"Xem Thường Nhuận Chi, không đem một ít người một chút việc để ở
trong lòng, ngược lại sống rất phong phú. Ta lớn hơn nàng gần mười tuổi,
cách sống lại không có hiểu rõ ràng như nàng."
Vẻ mặt lão ma ma đau tiếc nhìn Thái Tử phi.
"Ma ma yên tâm, sau này nếu có thêm ý tưởng gì, ta sẽ không lại như
vậy."
Thái Tử phi nhẹ vỗ về bụng đã hơi to, thần sắc ôn nhu xen lẫn một tia lệ
quang:
"Mấy tháng này, trước hết nên hảo hảo sinh hạ tiểu hài nhi."
Lão ma ma gật đầu, nhẹ giọng nói:
"Nữ nhân ở hậu viện, lão nô sẽ cho người âm thầm nhìn chằm chằm,
ngài không cần lo lắng quá mức."
Thường Nhuận Chi nghỉ ngơi một ngày, Thái Tử phi cũng không có tìm
nàng làm việc.
Ngày thứ hai, lại đến trước mặt Thái Tử phi, Thường Nhuận Chi có chút
kinh ngạc phát giác, thái độ Thái Tử phi trở nên hiền lành hơn nhiều so với
dĩ vãng, còn nổi lòng thanh thản chơi hai ván cờ với nàng.