"Ý nghĩ của tam thái thái này, kỳ thực cũng rất bình thường. Không hãm
hại nhị tỷ phu, cũng không ở giữa phá hư, nói đúng ra là cách nói chuyện
có chút chanh chua lại không xuôi tai, cũng không tính bà ta quá đáng."
Tiểu Hàn thị cả cười:
"Cho nên nhìn cách làm người của bà ta cũng không ác lắm. Nếu như bà
ta là nhân vật lợi hại độc chết người, nói gì ta cũng sẽ không cho nhị tỷ
ngươi thành con dâu nhà họ. Cũng coi như nhị tỷ phu ngươi có vận khí,
mới thành thân, gặp được chuyện tốt, mang theo nhị tỷ ngươi rời khỏi kinh
thành, cùng không cần nhìn mặt hay làm ngại mắt tam thái thái."
Thường Nhuận Chi cười nói:
"Đều là đích mẫu, chỉ có mẫu thân là tốt nhất."
Tiểu Hàn thị liếc nàng, cười mắng:
"Miệng lưỡi trơn tru."
Thường Nhuận Chi làm bộ muốn ngấy ở bên người tiểu Hàn thị làm
nũng, tiểu Hàn thị vội đẩy nàng:
"Được rồi, ngươi nên trở về khuê phòng trang điểm đi. Đợi một lát người
của Lễ bộ và ma ma trong cung sẽ tới."
Thường Nhuận Chi ngoan ngoãn nghe lời trở về, nương tử trang điểm đã
chờ trong phòng nàng.
Nhìn thấy Thường Nhuận Chi, nương tử trang điểm nhanh chóng hành
lễ, mở ra hộp dụng cụ trang điểm cần dùng, nhất nhất triển lãm cho Thường
Nhuận Chi xem.
Thường Nhuận Chi tự nhiên không có dị nghị, nhắm mắt lại tùy ý nương
tử trang điểm đùa nghịch.