KẾ THÊ - Trang 913

Ở trong tiềm thức của hắn ta, hắn ta không thể chấp nhận vì tiền đồ cá

nhân và lợi ích của gia tộc mà mưu hoa sai lầm.

Nói cách khác, hắn ta không chấp nhận vì có dã tâm, là sai lầm.

Bỗng dưng, Thường Nhuận Chi mở to mắt.

"Cô nương, tiểu điện hạ tỉnh."

Diêu Hoàng đi tới nhẹ giọng nói.

Thường Nhuận Chi nhìn cháu nhỏ, thấy hắn ta dùng hai tay nhu nhu mắt,

bộ dáng ngây thơ, không khỏi cười cười.

Thường Nhuận Chi đứng dậy bước qua, ôm hắn ta cười hỏi:

"Long nhi tỉnh sao? Di di ôm ngươi đi xuỵt xuỵt được không nè?"

Thường Mộc Chi có ba đứa con trai, trưởng tử Lưu Cảnh Thiên, thứ tử

Lưu Cảnh Mạch, tam tử Lưu Cảnh Long, khi Thường Nhuận Chi gọi bọn
hắn, đều gọi tiểu tự của bọn hắn.

Lưu Cảnh Long mộc mộc nhìn Thường Nhuận Chi, lên tiếng nói:

"Thật sâu, không phải nhất nhất."

Lưu Cảnh Long chưa đến ba tuổi, lúc nói chuyện không được rõ ràng. Bà

vú ở một bên hỗ trợ dịch, nói:

"Tiểu điện hạ nói, Hoàng tử phi là thẩm thẩm, không phải di di."

Thường Nhuận Chi nở nụ cười, quát quát mũi nhỏ của hắn ta, nói:

"Cũng là thẩm thẩm, cũng là di di."

Lưu Cảnh Long nghi hoặc nghiêng đầu nhìn nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.