KẺ TRỘM MỘ - Trang 235

nghe rõ hắn đang đọc cái gì. Một lát sau, đọc xong văn tế, gã quân sư vứt tờ
giấy da bò vào trong chậu lửa đang cháy hừng hực, lại giơ cao hai tay, tỏ ý
bảo đội nhạc hãy tạm dừng một lát, rồi lớn tiếng hô vang: “Huyết tế(*) bắt
đầu.”

(*) Huyết tế nghĩa là cúng tế bằng máu.

Gã quân sư nói xong, tiếng chiêng trống lại một lần nữa vang rền.

Đúng lúc này, Vương Tiên Dao bên cạnh tôi chợt kêu lên một tiếng kinh
hãi, rồi khẽ lẩm bẩm: “Bọn chúng chuẩn bị tiến hành huyết tế rồi ư? Trời
ơi! Vậy là sắp xảy ra chuyện tùng xẻo rồi!”

Tùng xẻo là một hình phạt cực kỳ tàn khốc, dã man ở Trung Quốc thời

cổ đại. Nghe nói nó xuất hiện lần đầu ở vương quốc Đại Liêu, nhưng khi đó
còn rất ít được dùng, phải mãi đến đầu thời Minh, dưới tay Chu Nguyên
Chương, nó mới thật sự trở nên phổ biến. Nghe nói người bị tùng xẻo nhất
định phải chịu hơn ba nghìn nhát dao, thịt trên người bị xẻo xuống từng lát,
tứng lát một, hơn nữa nhát dao nào cũng phải thấy máu, đến cuối cùng mới
bị cắt rời tứ chi, nhưng đao phủ vẫn cần đảm bảo phạm nhân ba ngày sau
khi bị hành hình mới được chết, nếu như phạm nhân chết trước thời hạn đó,
đao phủ sẽ mất cần câu cơm, hơn nữa còn bị mọi người xung quanh chê
cười. Có điều, đến sau này, hơn ba nghìn nhát dao được rút gọn xuống còn
mười tám, mười hai hoặc là tám nhát dao.

Nghe đồn vào cuối thời Mãn Thanh, loại hình phạt tàn khốc này vẫn

còn được sử dụng. Có một ký giả người nước ngoài từng chụp được một số
tấm ảnh về việc phạm nhân bị xử tùng xẻo ở giữa nơi phố xá đông người,
có điều không hề thần kỳ như trong lời đồn đại, phạm nhân chỉ bị cắt tám
nhát dao vào người, cho nên chuyện hơn ba nghìn nhát dao kia rất có thể
chỉ là hư cấu mà thôi.

Mấy gã binh sĩ khiêng một trong hai người thanh niên kia lên đặt

xuống chiếc bàn gỗ, sau đó trói chặt chân tay anh ta lại theo hình chữ đại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.