KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 274

Giang Nham dừng một chút, giơ bàn tay vẫn còn đặt trên không lên vỗ vai
Giang Hoa, “Hoa Tử là em họ tôi, trước kia cậu ấy… thường nhắc tới cô.”
Giang Nham vô cùng chột dạ. Tối hôm qua mấy anh em tụ hội, Vương Bảo
Nhi đã đi cùng Lục Nguyên Đông rồi, hỏi sao lại thế này, Lục Nguyên
Đông thờ ơ: “Ông đúng là nhiều chuyện.”

Anh đúng là nhiều chuyện, rảnh rỗi sinh nông nổi.

“Tôi đi chào hỏi ông Bạch đây, mọi người cứ nói chuyện đi.” Nói xong,
Giang Nham đã chạy lấy người.

***

Giang Nham đi rồi, Giang Hoa đánh giá Tần Dư Kiều: “Kiều Kiều, nhiều
năm không gặp, em càng thêm xinh đẹp.”

Lúc Tần Dư Kiều tô son dặm phấn ở phòng trang điểm, cũng hài lòng phần
nào với dáng vẻ hiện tại của mình, cười nhận lời khen tặng của Giang Hoa.
Vui vẻ lên tiếng: “Em không ngờ anh lại nhắc chuyện bị cắm sừng năm đó
với mọi người đấy.”

Giang Hoa bật cười, thân thiết đụng vai Tần Dư Kiều: “Chỉ đùa một chút
thôi, đừng để ý. Chuyện của mấy năm trước rồi, anh cũng không phải chị
Tường Lâm*, anh cam đoan không nhắc tên em với Giang Nham đâu.”

* Chị Tường Lâm: Nhân vật trong tiểu thuyết “Lễ cầu phúc” của Lỗ Tấn.
Chị Tường Lâm là phụ nữ lao động điển hình ở nông thôn Trung Quốc cũ,
thiện lương, chất phác, cam chịu. Cuộc đời chị vô cùng đau khổ gian truân.
Chị có hai đời chồng. Sau khi chồng hai và con trai qua đời, chị từ một
người phụ nữ đảm đang trở nên túng quẫn, vụng về; gặp ai cũng nhắc tới
đứa con trai đã qua đời và cuộc đời bi thảm của mình, làm người ta ghét bỏ.
Về sau chị chết trong cảnh nghèo túng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.