KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 434

Mạnh Hành Du không nhắc lại chuyện chia tay nữa, nhưng đêm đó cô cũng
không đồng ý gì cả, cô chỉ nói một câu duy nhất.
Cô nói, thật xin lỗi.
Thật xin lỗi, tớ không có cách nào tin tưởng cậu được.
Trì Nghiên vẫn còn nhớ như in ngày cuối cùng thi cuối kỳ khi ấy, hai người
ngồi trên ghế nói chuyện phiếm, còn bộ dáng nói cười của Mạnh Hành Du.
Anh nói anh có thể học ban Tự nhiên, Mạnh Hành Du lại nói không cần,
bởi vì không thể quá tham lam cái gì cũng muốn được, nói anh không cần
vì cô từ bỏ gì cả, nên đi con đường của riêng mình.
Mạnh Hành Du nói mỗi người bọn họ nên đi con đường riêng của mình,
nhưng muốn anh vẫn luôn dõi theo cô. Đừng để lúc cô quay đầu lại thì
không thấy anh.
Mạnh Hành Du bảo anh nói thế nào thì cô sẽ tin tưởng thế ấy.
Cô còn nói.
Trì Nghiên, cậu đừng có gạt tớ đấy.
Bởi vì tớ lừa cậu, cho nên cậu không có cách nào tin tưởng tớ được, đúng
không?
Trì Nghiên ngày đó không có mặt mũi cầu xin Mạnh Hành Du lần thứ hai.
Mạnh Hành Du bảo anh cứ yên tâm đi, bảo anh nhớ chăm sóc Cảnh Bảo
cho tốt, cũng bảo anh nhớ cố gắng học tập, mọi thứ Trì Nghiên đều đáp
ứng.
Trước khi đi, Mạnh Hành Du còn nói: “Tớ chỉ tin tưởng cái tớ thấy thôi.”
Lúc đó Trì Nghiên không hiểu ý cô lắm, nhưng sau khi quay lại bệnh viện,
một mình yên tĩnh nhớ lại đoạn đối thoại của hai người thì anh mới giật
mình nhận ra.
Cô chỉ tin tưởng thứ mà cô thấy.
Anh nói lớp 12 chắc chắn sẽ quay về, vậy cậu liền quay về cho tớ xem đi.
Anh nói sẽ thi vào một trường ĐH, thi ở cùng một thành phố, vậy thì cậu
thi cho tớ xem đi.
Anh nói về sau cô đi đâu anh sẽ đi theo tớ đó, vậy cậu làm cho tớ xem.
……….

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.