KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 130

ngùng cúi đầu chơi ngón tay, chần chờ trả lời “Không cần nhiều
dược như thế… Con chỉ thuận tiện lấy thêm thôi” Đông Phương
Triệt nhéo má cô, cười mắng “Muội rất bướng bỉnh” Nghi Lâm chỉ
cười trả lời.

Mặt trời lên cao, Nghi Lâm bị Đông Phương Triệt gọi dậy, cô chỉ

mới ngủ một lát, buồn ngủ vô cùng, nhưng lại bị người nắm nhược
điểm, cô không dám oán hận, đành ngoan ngoãn đứng dậy chế giải
dược. Tóm lại, chuyện lần này xem như không có gì xảy ra, Đông
Phương Triệt tỏ vẻ chỉ tha cho cô một lần, nếu lần sao còn như vậy,
nhất định sẽ xử lý cô. Nghi Lâm nghe xong thì run người, trong lòng
tự nhủ phải làm cục cưng ngoan trong khoảng thời gian nhất định.

Dù sao cô còn hy vọng trở về phái Hằng Sơn trước khi kịch tình

diễn ra, tuyệt đối không thể đắc tội Đông Phương tiểu tặc.

Làm giải dược xong, Đông Phương Triệt kéo Nghi Lâm đi tới

Thanh Long Đường, hôm nay hắn không bế cô, hẳn là đang ghi hận
chuyện đêm qua. Tuyết vẫn rơi như cũ, tuy đã có người dọn dẹp
một ít, nhưng đường không dễ đi. Chân Nghi Lâm ngắn, nội lực
cũng kém, lại có gió thổi mạnh, bông tuyết bay lên, thật sự khiến
người khác thống khổ. Trước kia, khi còn ở phái Hằng Sơn, sư phụ
sư tỷ đều biết thân thể cô yếu, những ngày tuyết rơi không cho phép
cô ra ngoài, bây giờ… ở nhà người ta, ai…

Tiết Nghĩa đứng đợi ngoài Thanh Long Đường từ sớm, tuyết

đọng trên vai ông ta, gương mặt bị tuyết đông lạnh, lúc nhìn thấy
Nghi Lâm và Đông Phương Triệt, đôi mắt sáng lên, trong mắt đầy
sự mong chờ. Nghi Lâm nghĩ, nếu cô dám nói không cứu Hướng
Vấn Thiên, không biết Tiết Nghĩa này có tức giận tới mức xé nát cô
không. May mà Đông Phương Triệt không yêu cầu cô chơi chiêu
ngầm lúc cứu trị Hướng Vấn Thiên, nếu không cô sẽ rối rắm mà
chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.