KHI NGƯỜI TA ĐÔI MƯƠI - Trang 32

KHI NGƯỜI TA ĐÔI MƯƠI

Hiên

www.dtv-ebook.com

Café

Ngày đó, chúng mình còn là sinh viên nghèo. Làm gì có tiền mà vào

những nơi sang trọng. Thèm café cũng chỉ dám dắt nhau ra giữa phố, gió
trời thay điều hòa, nhâm nhi ly café vỉa hè, vài câu chuyện to nhỏ, thế mà
cũng vui.

Bây giờ, kiếm được chút tiền, bắt đầu học đến những nơi sang trọng,

ly café bé xíu mà đắng ngắt, cái mùi vị còn thua xa café của bà chủ béo
ngày xưa. Thi thoảng đi vài nơi cũng có chỗ ngon đến xiêu lòng. Nhưng
suy đi tính lại café vỉa hè năm ấy vẫn cứ là ngon nhất trong cuộc đời. Bởi
lẽ, café đó uống cùng với người khiến mình thấy vui.

Hơn một lần trong đời muốn quay lại nơi chốn cũ ấy, mà sợ nhân

duyên cuộc đời lại khiến ta gặp nhau. Nói không nói, cười chẳng cười, chỉ
thấy ngại ngùng, e dè trên nét mặt nhau. Chỉ thấy buồn mãi vì câu chuyện
đôi mình, sóng gió cuộc đời âu cũng đã cùng nhau mà vượt qua, chẳng biết
vì điều gì rồi lại xa cách. Những điều tốt đẹp bây giờ muốn dành cho nhau
khi ấy, cuối cùng lại hóa thành gió mây.

Giá như anh còn đây, tình mình còn đấy thì ngày hôm nay chắc hẳn đã

được cùng nhau đến những chốn yên vui, dù café có đắng thì lòng cũng vẫn
thấy ngọt, vỉa hè bình dân hay nhà hàng sang trọng cũng vẫn thấy ấm êm.

Nhưng rồi, mọi chuyện cũng đã qua. Có tiếc thương chi, cũng đã trôi

vào dĩ vãng. Tình còn đó nhưng người còn đâu? Điều gì không thay đổi
được, cũng đừng nên suy nghĩ quá nhiều. Chỉ tiếc, bản thân ngày ấy đã
không dám cố gắng nhiều hơn, hoặc giá như đừng vì cuộc sống mà đánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.