KHÍ NỮ NGHỊCH THIÊN - PHÚC HẮC THÁI TỬ PHI - Trang 65

mà nàng ta mới vừa nói ở trong phòng. Hơn nữa, con chim anh vũ kia
không chỉ học được, ngay cả ngữ điệu, chỗ tạm dừng cũng đều bắt chước
giống hệt.

Thịnh Nguyệt Như thấy mọi người đều nhìn về phía mình, sắc mặt nháy

mắt trắng bệch, có tật giật mình, nâng tay xua đuổi con chim anh vũ kia,
trong miệng còn mắng: “Súc sinh từ đâu đến! Còn nói hươu nói vượn, xem
ta vặt lông ngươi!”

“Súc sinh! Vặt lông ngươi! Súc sinh! Vặt lông ngươi!”

Thịnh Nguyệt Như căn bản bắt không được con chim anh vũ, con chim

anh vũ kia lại khôn, giương cánh, mở móng vuốt, xà xuống cào tóc Thịnh
Nguyệt Như.

Cả người Thịnh Nguyệt Như từ trên lầu các lăn xuống dưới đã chật vật,

búi tóc trên đầu hỗn độn từ lâu, giờ lại bị con chim anh vũ này cào loạn, lúc
này giống như con gà bị vặt lông, rất thê thảm.

Cái này cũng chưa tính, con chim anh vũ kia rõ ràng đang mắng nàng ta

là súc sinh, còn phối hợp cùng hành động cào tóc, quả thực như đang vặt
lông nàng ta vậy! Mà con chim anh vũ này, ngay cả ngữ điệu nói chuyện
cũng học giống hệt ngữ điệu vừa rồi của Thịnh Nguyệt Như!

Thịnh Y Diễm chưa từng thấy qua con chim anh vũ thông linh như vậy,

ngạc nhiên nhìn mặt Thịnh Nguyệt Như tái đi, một thân chật vật ôm đầu
trốn tránh, không khỏi cười một tiếng. Thầm nghĩ, con chim anh vũ này
làm sao lại bay tới đây, thế mà lại nghe được lời nói vừa rồi của Thịnh
Nguyệt Như, cũng không biết chủ tử như thế nào mới có thể dạy dỗ ra con
chim anh vũ khiến người ta vui vẻ như vậy.

Chỉ là, con chim anh vũ này làm sao có thể chọn đúng lúc này, đột nhiên

bay ra giúp chính mình như thế? Là chủ tử của nó phân phó sao? Chủ tử
của nó, có phải là chủ nhân ánh mắt sau lưng nàng vừa rồi? Còn nữa, mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.