Sắc mặt Bạch Ly Nhược nhất thời tái đi, ánh mắt trong veo hiện lên hận
ý, tức giận nói "Ngươi dám."
Phong Mạc Thần cầm tay của nàng, cợt nhã lôi nàng vào trong ngực,
kìm chặt vòng eo mảnh khảnh của nàng "Sao ta lại không dám?"
Bạch Ly Nhược cười lạnh "Nếu như ta ra khỏi hoàng cung, cũng sẽ
không ở lại bên cạnh ngươi, ngươi có khả năng nhốt ta ở bên cạnh cả đời
sao?"
Phong Mạc Thần không nói gì, chính nguyên nhân này khiến hắn vẫn để
nàng tùy ý sống ở trong cung, ít nhất, nàng sẽ không chạy trốn nữa, lúc nào
muốn, hắn còn có thể vào cung nhìn nàng.
Quan trọng hơn là, hắn không muốn nàng hận hắn.
Bàn tay mang theo nhiệt độ không ngừng xoa nhẹ ở trên eo nàng, thanh
âm trầm thấp, Phong Mạc Thần bắt đầu thỏa hiệp "Ta cho ngươi thời gian
tiếp nhận ta, nhưng đừng để cho ta đợi quá lâu."
Bạch Ly Nhược cảm thấy nhiệt độ trên bờ eo không ngừng tăng lên, ra
sức giãy giụa, lại bị hắn ôm càng chặt, thân thể tráng kiện của hắn dán sát
vào thân thể mềm mại của nàng, cảm nhận được nàng mềm mại, nơi nào đó
trên thân thể hắn đột nhiên nổi lên biến hóa.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Ly Nhược ửng hồng, đầu gối cong lên,
hung hăng hướng dưới chân hắn đá một cái, Phong Mạc Thần phản ứng cực
nhanh, vội nhảy ra, phản ứng ngược lại, đẩy nàng ngã lên giường, đè nàng ở
dưới thân hắn, thanh âm mờ ám vang lên bên tai nàng "Ta vốn không định
làm gì, nhưng nàng đã vội động chạm trước" hắn nhíu mày, nhếch môi lộ ra
một nụ cười mập mờ "Khó trách."