KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 342

Khi Phong Mạc Thần đến, hạ nhân đang quỳ run rẩy đầy phòng, hắn

nhíu mày, nhìn hạ nhân lắc đầu, ra hiệu bảo bọn họ lui xuống.

Liễu Y Y đang ngồi ở tháp quý phi, thở hổn hển, hắn nhất định đến để

cấm nàng đi tố giác với nghĩa mẫu chuyện hắn cứu Vân Cảnh Mạch ra, hắn
từ trước tới nay chỉ khi có việc cần dùng đến nàng thì mới xuất hiện.

“Y Y, tức giận chuyện gì lớn vậy?” Phong Mạc Thần phủi những mảnh

vỡ trên ghế, ngối xuống đối diện nàng

“Thần, nếu như chàng đến đây để khuyên ta không được đem chuyện

chàng vận dụng thế lục của Tuyệt sát cung đi tố giác với nghĩa mẫu, thì
chàng cũng không cần mở miệng rồi.” Trong đôi mắt đẹp của Liễu Y Y tràn
đầy nước mắt, nghiến răng nghiến lợi nhìn Phong Mạc Thần.

Phong Mạc Thần cúi đầu, trầm mặc chốc lát, thong thả đứng dậy đi ra

ngoài, hắn mở miệng thì nàng giận, hắn không mở miệng thì nàng càng tức
giận.

Liễu Y Y khóc lớn lên “Vì sao, đối với ngươi, nữ nhân đó quan trọng

vậy sao? Ngay cả lời của nghĩa mẫu, ngươi cũng đã quên sao?”

Phong Mạc Thần cước bộ bỗng nhiên khựng lại, cố gắng giữ thẳng lưng,

tiếng nói lạnh nhạt “Y Y, nếu như ngươi muốn nói, vậy thì cứ nói đi. Bất
luận hậu quả thế nào, ta cũng sẽ gánh chịu”

Nhìn thấy hắn lần nữa rời đi, Liễu Y Y tiến lên ôm lấy hắn mà khóc, mặt

của nàng áp sát vào lưng của hắn, run giọng nói “Thần, đừng đi, đừng…”

Phong Mạc Thần nới lỏng ngón tay một chút, môi buông ra một ít thở

dài như có như không.

“Thần, nghĩa mẫu biết, sẽ giết Bạch Ly Nhược và tỷ tỷ của nàng ta,

Thần, đừng đi, đừng…” Liễu Y Y khóc không thành tiếng, không cách nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.