KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 345

Biểu hiện của hắn làm cho nàng hài lòng, Liễu Y Y cuộn trong lòng

ngực của hắn, ngủ thật say, Phong Mạc Thần mở to phượng mâu, từ bình
minh đến khi mặt trời lặn, cho đến khi hoàng cung phái người đến tuyên
chỉ, thúc giục hắn lên đường đi đến Tần Châu.

Lúc Liễu Y Y thức dậy, hắn đã rời khỏi, hắn như vậy lặng yên rời đi,

bên cạnh còn sót lại mùi hương rõ ràng của hắn, nàng nhắm mắt lại, nước
mắt mãnh liệt trào ra, ôm ấp mùi hương độc đáo nhã nhặn của hắn trong
chăn mỏng, tâm tư cuồn cuộn.

Nàng biết hắn thật sự không quay đầu lại, nàng đã hoàn toàn mất đi hắn

rồi.

Ánh trăng ngoài cửa sổ mờ mịt xuyên qua song cửa giấy, trên nền đất

một khoảng loang lỗ, nàng nhìn nha hoàn đang dọn dẹp bừa bãi trên đất,
quyến luyến cảm giác ấm áp hắn cho nàng.

Trong hoàng cung, Bạch Ly Nhược chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, từ sau

lúc hắn không biết chừng mực muốn nàng, nàng liền trở nên yếu ớt đổ mồ
hôi, thời tiết giữa hè như vậy, vốn là khô hanh, nàng ngồi bên cửa sổ, lại
càng đổ mồ hôi đầm đìa.

Có cung nữ cầm quạt thay nàng khử nóng, nhưng nàng lại vô cùng khó

ở, khua tay cho cung nữ lui xuống, nàng uể oải nằm trên giường.

Lá gan của cung nữ cũng lớn hơn một chút, tiến lên dò xét trán của

nàng, kinh ngạc phát hiện ra nàng đang phát sốt.

Phong Mạc Nhiên đúng lúc đi vào Loan hoa cung, nghe cung nữ bẩm

báo, hắn nhíu mày cho truyền ngự y, Bạch Ly Nhược thức dậy, ngăn cản nói
“Không có gì đáng ngại, ta không muốn kinh động đến Thái hậu, đến lúc đó
không biết gặp phải chuyện gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.