KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 441

Xe ngựa đi rất chậm, thỉnh thoảng lại lắc lư mập mờ, hầu như tất cả mọi

người ai cũng biết người trong xe ngựa đang làm gì, sắc mặt Phong Mạc
Nhiên một mảnh đen kịt, nhìn mui xe không ngừng đung đưa, hung hăng
quăng rèm xuống, mắng câu không biết thẹn.

Phương Nham ngượng ngùng ở bên cạnh, tai nghe bốn phía, mắt nhìn

tám hướng, hiện tại trên giang hồ, không biết có bao nhiêu người có ý đồ
với bảo tàng.

Bạch Ly Nhược đến đỉnh cũng là lúc ngất đi, Phong Mạc Thần đỡ nàng,

toàn thân mồ hôi mỏng, gian nan mặc y phục cho nàng, mắt phượng dài
nhỏ, không còn vẻ mặt dục vọng, bắt đầu gõ ở dưới thành xe ngựa leng
keng leng keng.

Hắn mới không tin Phong Mạc Nhiên sẽ khoa trương áp tải Tàng Bảo

Đồ hồi kinh, cũng không tin tối hôm qua hắn cố ý cho người chở một lượng
lớn đồ đi đường thủy, những thứ này, căn bản là ngụy trang.

Hơn nữa còn cùng đi một đường, phô trương lớn như vậy, hắn chép

miệng, hắn hiểu rất rõ Phong Mạc Nhiên không phải là một người thích phô
trương, huống chi, hắn còn đợi bọn họ, cho bọn họ đi trên một chiếc xe
ngựa xa hoa như thế.

Hắn mới vừa tạo ra khá nhiều tiếng động trên xe, thị vệ bên cạnh đã sớm

rời xa, giờ phút này làm ra chút động tĩnh nào, người bên ngoài cũng cho là
bọn họ vẫn làm chuyện kia chưa xong.

Mở sàn xe ngựa ra, sau đó là một buồng xe gỗ lim, buồng xe rất cạn, để

từng dãy vũ khí, hắn dời vũ khí, một mũi tên đột nhiên bắn ra, dọa hắn xuất
thủ bắt lấy mũi tên, mũi tên bị kẹp ở ngón giữa cắt qua ngón tay hắn.

Hắn vứt bỏ mũi tên, nơi bị thương đã bắt đầu chuyển thành màu đen,

không phải độc, nhưng là dấu hiệu của dược vật, nói cách khác, chỉ cần có
người mở ra, chạm phải mũi tên, sẽ bị phát hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.