KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 715

Bạch Ly Nhược đặt môi lên viền bát, giương mắt mỉm cười yếu đuối, so

với khóc còn khó coi hơn rất nhiều, thật sự không uống được, nặng nề đặt
chén thuốc lên bàn "Ta không uống được, không uống, nội thương rồi sẽ
khỏi hẳn, không cần uống thuốc."

Phong Mạc Thần nhìn nàng nói rất nghiêm túc, biết nàng ngang bướng,

mười bò cũng không kéo được, tiến lên vài bước bưng bát thuốc, Bạch Ly
Nhược sợ quá lùi lại phía sau "Ngươi dám điểm ta huyệt đạo rót thuốc, cả
đời ta cũng không tha thứ cho ngươi!"

Phong Mạc Thần bưng chén thuốc liếc mắt nhìn, há mồm uống sạch,

Bạch Ly Nhược trợn tròn mắt nhìn hắn, người này, điên rồi.

Hắn ưu nhã để chén thuốc trống không xuống, khóe môi vẫn còn màu

nâu của nước thuốc, thản nhiên nói "Nếu ngươi thử trải những điều thống
khổ hơn, sẽ không thấy sợ thứ này."

Bạch Ly Nhược nhớ tới chuyện thê tử của hắn, ánh mắt buồn bã, chậm

rãi đến gần hắn, tay chân luống cuống nói "Thật xin lỗi, ta, ta…"

Lời nàng còn chưa nói hết, ở thời điểm ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy sự

mệt mỏi thê lương trong mắt hắn, trái tim đau xót như bị ai đâm, sau một
khắc, nàng liền vọt vào ngực của hắn.

"Thần, ta không phải là người kém cỏi, nhất định là hơn so với Ly

Nhược của ngươi, phải không?" Bạch Ly Nhược vùi đầu ngực hắn, không
ngừng cọ xát.

Phong Mạc Thần nâng mặt nàng lên, nhìn thẳng vào mắt nàng "Tiểu

Thất, ngươi không cần nghĩ nhiều như vậy, ta yêu ngươi, không thua Ly
Nhược dù chỉ một chút, chúng ta muốn sống cả đời cùng nhau, ngươi vẫn
muốn giữ lại cái gai trong lòng sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.