KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 76

Do dự chốc lát, nàng quay về hướng Lạc Hoa viện.

Phía sau vang lên thanh âm giễu cợt của Phong Mạc Thần: “Vương phi,

đây chính là thái độ chuẩn bị cầu xin người khác sao?”

Bạch Ly Nhược từ từ xoay người, đầu hạ vô cùng thấp, mắt thấy Phong

Mạc Thần từ bên trong thư phòng lửng thững đi ra, khẽ khom người: “Thần
thiếp cầu kiến Vương gia.”

Phong Mạc Thần giơ tay, hất ra tiểu thiếp bên cạnh, một tay nắm lấy

cằm Bạch Ly Nhược, đôi mắt phượng tỏa vẻ lạnh lùng: “Gì vậy, Vương phi
không định cứu Bạch Thanh Loan nữa à?”

Bạch Ly Nhược bị ép ngẩng đầu, đối mặt với phượng mâu thâm thúy,

khẽ lướt qua, thản nhiên nói: “Tỷ tỷ là người trong lòng của Vương gia, nếu
như Vương gia không muốn cứu, e rằng ta có quỳ xuống van cầu, cũng
không được.”

Đôi mắt Phong Mạc Thần khẽ nheo lại, khóe môi nhếch lên nụ cười đùa

cợt, chép miệng nói: “Vương phi nói lời này khách khí rồi. Bạch Thanh
Loan tự nguyện tiến cung, giữa chúng ta sớm đã không còn bất kỳ tình cảm
nào. Nhưng thật ra Vương Phi ngươi, là thê tử kết tóc cùng bổn vương, có
lẽ bổn vương nhớ đến tình cảm với ngươi, nói không chừng sẽ cứu Bạch
Thanh Loan.”

Ánh nhìn lạnh lùng của Bạch Ly Nhược nghênh đón ánh mắt trêu tức ấy,

gằn từng chữ nói: “Phải như thế nào Vương gia mới bằng lòng cứu tỷ tỷ?”

Phong Mạc Thần trượt bàn tay thon dài, mạnh bạo nắm chặt cái eo nhỏ

nhắn, mập mờ nói: “Còn muốn xem thành ý Vương phi thế nào nữa.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng nhất thời tái nhợt, con ngươi lưu ly lưu

chuyển ảm xuống, từng lời vang lên, nói năng khí phách: “Vương gia, thần
thiếp không phải là gái thanh lâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.