KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 930

"Mậu hậu, ta có thể, truyền lại ngôi vị hoàng đế cho Huyền Đại không,

hiện giờ ta rất mệt mỏi." Phong Mạc Thần mở mắt, uể oải nhìn Tử Y.

Tử Y giơ tay lên cho hắn một bạt tai thanh thúy, nàng lạnh lùng nói, "Nữ

nhân kia đối với ngươi như vậy, ngươi vẫn còn lưu luyến nàng ta sao?"

Một bạt tai này không nặng, Phong Mạc Thần bị đánh không chút phản

ứng, hắn chỉ là thở dài nhìn Tử Y nói, "Mậu hậu, ta rất có lỗi với Nhược
nhi, nếu Minh Nguyệt không tìm được thuốc giải, ngày ta còn sống cũng
không còn nhiều, hãy để cho ta tự do một đoạn thời gian cuối cùng, có được
hay không?"

"Ngươi câm miệng! Minh Nguyệt nhất định sẽ tìm được thuốc giải, ta đã

phái người đi tìm nữ nhân kia, nàng sẽ trở về cung với ngươi, ngươi ở đây
hãy chăm sóc thân thể thật tốt cho ta, không được làm việc gì khác!" Tử Y
đứng lên, lạnh lùng nhìn Phong Mạc Thần.

Phong Mạc Thần vẫn thở dài, cánh tay phải bị phế, về sau hắn không thể

tiếp tục cầm kiếm, vừa lúc hắn vô cùng mệt mỏi, đã chán ghét chém giết
suốt ngày.

Một ngày lặng lẽ trôi qua, thương thế trên cánh tay của Phong Mạc Thần

đã tốt lên, ba ngày, hắn mới có thời gian rời khỏi cung tìm kiếm Bạch Ly
Nhược, nhưng La Sát Môn cùng Hàn Thiên Mạch tựa hồ như đã tiêu thất
hoàn toàn, hắn không thể tra ra được bất kỳ đầu mối nào.

Đông sắp qua xuân sắp đến, hắn một thân y phục nhẹ nhàng đi trên

đường lớn trong kinh thành, tất cả mọi người trên đường đều mặc y phục
mùa đông dầy cộc nặng nề, trên mặt tràn ngập vui sướng, hiện tại, Sở quốc
quốc thái dân an, hắn đã dập tắt chiến loạn của Sở quốc, chỉ nửa năm sau,
trên đường một tên ăn xin cũng không còn thấy.

Bất tri bất giác đi tới Thần vương phủ ngày xưa, dưới mái hiên của Thần

vương phủcó một tiểu ăn xin đang nằm, nhìn không rõ là nam hay nữ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.