KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 173

Hai người cứ thế vừa chậm rãi uống vừa nói chuyện rất tâm đắc. Khi

họ xuống lầu, không ngờ lại gặp Lý Tư Bích cũng đang đi xuống. Cô nói: "
Tổng giám đốc Hứa có tiện đưa tôi về nhà không? Bạn tôi còn có một chút
việc nên giờ chưa về được".

Hứa Chí Hằng cười nói: "Tôi ở gần đây nên đi bộ đến, hay là tôi nhờ

Vu Mục Thành đưa cô về vậy".

Vu Mục Thành đi chiếc xe Citroen cũ của Tạ Nam, lúc này anh đang

mở cửa xe định vào. Lý Tư Bích liếc nhìn chiếc xe anh một cái, cười nói:
"Thôi không phiền anh Vu nữa. Tổng giám đốc Hứa này, hôm nay thời tiết
rất đẹp, chúng ta cùng đi bộ nhé! Tiện thể bàn một chút về khung chương
trình phỏng vấn được không?"

Hứa Chí Hằng chẳng có cách nào từ chối nữa, đành gật đầu. Nhìn sang

bên kia chỉ thấy Vu Mục Thành cười và nháy mắt với anh: "Vậy nhé, tôi
xin phép về trước, chào hai người". Anh lên xe vút đi êm như một làn gió.

Hai người chậm rãi đi ra khỏi khách sạn, đi trên phần đường dành cho

người đi bộ của đại lộ lớn ven sông Tần Giang, con đường này khi đêm về
không còn ồn ào náo nhiệt như ban ngày, gió cuốn hơi nước trên sông thổi
lên mát rượi, thời tiết thật mát mẻ, rất phù hợp để đi tản bộ.

Lý Tư Bích không đá động gì đến chuyện phỏng vấn: " Tổng giám đốc

Hứa đã quen với thời tiết và môi trường ở đây chưa?".

"Cũng quen rồi, có điều chưa thể nghiệm được cái nóng khủng khiếp

của mùa hè nơi đây."

"Đúng đấy, mùa hè ở đây thực sự rất nóng. Khi còn nhỏ, tôi cứ mơ

ước được đến sống một nơi mà thời tiết bốn mùa đều là mùa Xuân, tốt nhất
là có cả mùi cá biển, chỉ cần mở cửa sổ ra là nhìn thấy mặt trời lên, để chân
trần chạy ra ngoài là giẫm lên bãi cát dài màu trắng bạc, cứ đến cuối ngày
sẽ có tiếng thủy triều ru mình vào giấc ngủ." Lý Tư Bích thật là một MC

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.