KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 181

Thẩm Tiểu Na tay chân luống cuống mở va ly hành lý, trong nháy mắt

đã bầy quần áo đầy giường, Diệp Tri Thu lúc này mới biết tại sao cô ta lại
mang một cái va ly to đùng như vậy, bất giác than thở: " Đi gặp khách
hàng, chỉ cần ăn mặc bình thường thôi, đi giầy đế bằng mới đi bộ được
lâu." Cô dừng lại để câu nói tiếp theo không buột ra miệng, chỉ nghĩ trong
lòng "Tôi sắp thành mẹ cô rồi!"

Sau một ngày chạy đôn chạy đáo khắp nơi, gặp mặt bàn bạc với một

số khách hàng cũ, rồi đến thăm một siêu thị nằm ở nơi hang cùng ngõ hẻm
nhưng cũng có gian hàng của Tín Hòa, Thẩm Tiểu Na mệt đến mức hai con
mắt thất thần, kéo lê từng bước, đến bữa không ăn nổi cơm, tâm phục khẩu
phục Diệp Tri Thu. "Bắc Kinh rộng thật đấy! Trời ơi, hóa ra công việc của
chị vất vả đến thế".

"Khi mẹ cô đến, nhớ nói câu đấy với bà ấy nhé! À mà thôi, chẳng phải

nói đâu. Tôi đoán bà ấy biết rất rõ, bà ấy cũng phải trải qua những công
việc đó mới được như ngày hôm nay chứ." Diệp Tri Thu cười nói với cô ta:
"Tốt rồi, bây giờ công việc coi như đã hoàn tất, cô muốn đi đâu tùy ý."

Thẩm Tiểu Na "hứ" một tiếng rồi trả lời: "Tôi làm gì còn sức mà chơi

nữa? Chỉ muốn về phòng ngủ thôi. Chị thấy tôi thật vô tích sự đúng
không?"

"Cô nhịn đến bây giờ mới kêu mệt thì chứng tỏ không phải thế".

Hai người về khách sạn, nằm dài trên giường của mình để nghỉ ngơi.

Nhưng Thẩm Tiểu Na đúng là còn trẻ, nằm được một lúc đã bật người lên,
nói rằng muốn đến quán rượu Hậu Hải. Diệp Tri Thu xua tay: "Tôi thì hết
sức rồi".

Thẩm Tiểu Na tắm xong thay quần áo và trang điểm, cách ăn mặc của

cô ấy đúng là kiểu điển hình để đi bar - chiếc áo dệt dài tay để hở vai, quần
soóc và đôi giầy bốt cao. Diệp Tri Thu phải công nhận là nhìn cô ta thật gợi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.