KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 222

Diệp Tri Thu mở toang cửa sổ và cánh cửa mở ra ban công cho thoáng

gió. Nhìn thấy ban công nhỏ đến mức không thể tưởng tượng được, Hứa
Chí Hằng bật cười ha ha, anh nói: "Em có chắc đây là ban công không?
Hình như nó là chỗ để điều hòa thì phải."

Đây không phải là lần đầu tiên Diệp Tri Thu nghe được lời nhận xét

này nên cô cũng cười: "Chỗ có bồn hoa bách hợp che khuất bên cạnh mới
là nơi để điều hòa anh ạ!"

Hứa Chí Hằng cũng đi đến chỗ đó, hai người cùng đứng trên ban công

siêu nhỏ đó, cảm giác thật chật chội. Hứa Chí Hằng kéo cô vào lòng mình
mà nói: "Anh thích thế này, chiếc ban công nhỏ xinh này rất hợp để mình
đứng ôm nhau, chác chắn nhà thiết kế đã tính đến điều này."

Cách giải thích đó làm cô bật cười.

"Trước đây một người bạn của anh nói rằng anh ấy thích nơi đây, anh

còn cười nhạo anh ấy. Hóa ra đúng là ta có thể vì một người mà có thể thích
ứng với một nơi nào đó, cho dù nơi ấy nhìn ra sông hay quay ra đường phố
đông người", anh ghé sát vào tai cô nói khẽ.

Vòng ôm siết chặt, lời nói dịu dàng khiến Diệp Tri Thu có cảm giác

lâng lâng, nhưng cùng với cảm giác hạnh phúc đó lại là nỗi sợ hãi mơ hồ.
Cô buông thả mình tận hưởng tình yêu như vậy sẽ có ngày lún sâu không
rút ra được, nhấm nháp những niềm vui từng chút một liệu có ngày thành
nghiện không? Quen với việc đón nhận những phần thưởng ngọt ngào như
thế này sau mỗi ngày làm việc mệt nhọc, liệu có càng ngày càng tham lam,
càng ngày càng muốn nhận nhiều hơn nữa?

"Em đang nghĩ gì thế?"

"Mùa Xuân ở đây nổi tiếng là rất ngắn ngủi, chỉ qua vài ngày ấm áp là

đã có cảm giác nóng nực của mùa hè rồi, Vì thế các công ty may mặc
thường không bao giờ cung ứng hàng xuân cho nơi này. Bởi thế kế hoạch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.