KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 390

những gì cô đã sắp đặt, rất gọn gàng ngăn nắp. Đứng trong căn phòng mà
giờ mình đã chính thức đứng tên sở hữu, cô bỗng sững lại.

Hôm cho thuê nhà, từ ngoài tỉnh cô vội trở về, cũng đứng ngây ra như

thế này trong phòng khách, cảm giác lúc đó khó xác định được rằng, việc
cố gắng giữ căn hộ là sáng suốt hay không. Đương nhiên, bán đi căn nhà
mà mình đã tốn tâm tốn sức trang trí thì tổn thất không cần tính cũng có thể
thấy rất rõ. Cô an ủi bản thân, nếu tình cảm thay đổi thì ít ra căn hộ vẫn còn
đó, ngày ngày tăng giá và khiến cô có cảm giác an toàn. Rồi sẽ có ngày nỗi
đau qua đi, cô có thể thản nhiên ngồi trên ban công ngắm cảnh sông nước
lúc bình minh và hoàng hôn.

Cô thuê người định kỳ tới quét dọn và mở cửa cho thoáng gió nên căn

phòng không có cảm giác âm khí, nhưng dù sao bên trong vẫn rất oi bức.
Cô đến kéo cánh cửa sổ phòng khách, những cơn gió từ ngoài sông thổi
vào, không mát nhưng cũng mang đến luồng không khí mới. Phía xa, trong
màn đêm, một chiếc phà đã đi gần đến giữa sông. Khi trang trí cho căn
phòng, đã rất nhiều lần cô đứng ở góc này ngắm cảnh, giờ nhìn lại, cô hơi
hoài nghi, không biết có phải đánh giá quá cao lý tính và khả năng chịu
đựng của mình không.

Cô không muốn cứ ngây mãi ra như vậy, vì thế đi vào phòng ngủ mở

tủ quần áo ra. Quần áo của Hứa Chí Hằng được xếp rất gọn gàng, cô lấy ra
một bộ vét, mấy cái sơ mi, áo phông có cổ và mấy chiếc áo lót.

Cô lại đi vào thư phòng, máy tính của Hứa Chí Hằng đặt trên bàn đọc

sách. Cô cầm lên, nhìn thấy tường phía cửa hình như đã treo thêm vài bức
tranh. Cô bật đèn, không thể tin ở mắt mình vì trên đó đang treo những bức
tranh phong cảnh mà trước đây cô đã vẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.