KHI VẾT THƯƠNG NẰM XUỐNG - Trang 222

Những ngày tháng này, trống tênh và mệt mỏi, không còn việc gì khác

là nghĩ về con, hình dung về con Kiêu ạ. Những lúc nhàn rỗi mẹ cũng nghĩ
về con, rồi ứa nước mắt. Tất cả những ý niệm đó, dường như không còn
quan trọng trong đầu mẹ, mà mẹ cũng chẳng bao giờ nhớ nổi. Mẹ chỉ thấy
một ngày trong này bằng cả năm ở ngoài. Mẹ không muốn than thân trách
phận bởi cho đến lúc này mẹ hiểu, cuộc sống con người có những tai ương
không bao giờ lường trước được. Mỗi con người đều là những cỗ máy do
Thượng đế vận hành.

Mẹ đã biết một người phụ nữ vượt lên trên tất cả. Ngày xưa bà ta cũng

bị ép làm gái điếm, trải qua bao thăng trầm vất vả, tủi cực của cuộc đời. Bà
bị đời ném lại sau khi đã vắt kiệt sức, kiệt cùng nhan sắc và tuổi thanh
xuân. Những tưởng bà sẽ không bao giờ gượng dậy được nữa. Thế rồi, tiềm
tàng trong con người ấy là một nghị lực phi thường, đến nỗi mẹ phải khâm
phục, nhiều gã đàn ông từng mua dâm của bà giờ đã là những ông già cũng
phải khâm phục. Một tay bà gây dựng trại nấm lớn nhất vùng, ra tay cưu
mang giúp đỡ trẻ em cơ nhỡ. Trong đó, phần nhiều là trẻ em nữ bị bệnh
trầm cảm, hoặc có vấn đề về thần kinh. Một trong số những em này đến
tuổi dậy thì, với những biểu hiện khác thường của cơ thể làm chúng bối rối.
Dù tình thương của bà nọ có trải bao la, thì bà chẳng thể nào quản lý được
hết những sinh hoạt hằng ngày của chúng. Bên kia, có những đối tượng là
dân xây dựng xa nhà luôn là những kẻ thèm khát, đối tượng mà chúng
hướng đến là những em gái ngây ngô chưa hiểu gì về quan hệ nam nữ, hoặc
chẳng bao giờ hiểu được chứ đừng nói đến hậu quả. Có em bị chúng dụ dỗ
đến để quan hệ. Bà phát hiện ra, mới biết là mình đã sơ hở. Sau đó, bà tìm
cách để giáo dục về giới cho chúng, bắt buộc chúng chỉ nên chơi với đàn
bà, tránh xa đàn ông. Thế nhưng, bọn nhóc vẫn tò mò tìm đến với đàn ông.
Và, một điều còn không may xảy ra đối với bà là đồng loạt cùng lúc ba đứa
ngớ ngẩn đó đã bụng mang dạ chửa, chẳng ai biết nên làm thế nào. Phá bỏ
thai nhi ư? Hay là để sinh ra một thế hệ người cũng ngớ ngẩn như mẹ
chúng? Chuyện buồn cười đến ứa nước mắt. Dù sao đi nữa, thì khả năng
của người đàn bà đó là vô biên, đó là theo ý nghĩ của mẹ. Nhìn vào đôi mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.