KHINH NGỮ - Trang 272

Ai cũng có thể nghĩ đến, ngay lúc ấy trong lúc xung đột với biến thái,

nếu như là một cô gái đối mặt với uy hiếp như vậy, cho dù cô ra bao nhiêu
lực, cũng tuyệt đối không thể cầm được đao của biến thái. Cây đao kia sẽ
đâm vào trong ổ bung cô gái, có thể bị thương lá lách, có thể đâm rách dạ
dày, cho dù bị thương chỗ nào, tóm lại không có khả năng giống như Lâm
Khinh Ngữ nói bây giờ, ngủ một giấc, thì vẫn là người vui vẻ.

Trời cao cho đàn ông thật nhiều ưu đãi.

Lâm Khinh Ngữ cực kỳ rõ ràng, cũng bởi vì cô rõ ràng như vậy, cho

nên cô mới có thể biến thành dáng vẻ như bây giờ.

Nhắc tới đề tài này, Lâm Khinh Ngữ cũng chưa có lực chiến đấu, cô

trầm mặc nhìn Kỷ Yên Nhiên, cho đến khi Kỷ Yên Nhiên xoay người rời đi
rồi. Tô Dật An vẫn ngồi trên giường bệnh nhìn điện thoại di động đột nhiên
đánh lên đầu: “Nhưng em là thân nữ sinh, dường như cũng không bị trời
cao hạn chế bao nhiêu nhỉ?” Nói xong, Tô Dật An rút tai nghe trên điện
thoại di động ra, khiến âm thanh loa ngoài điện thoại bật ra.

Trong khung cảnh ồn ào náo nhiệt không thôi, giọng Kỷ Yên Nhiên

mang theo hơi khàn có vẻ bật ra như vậy, cô ta đang chửi: “Con chó cái
thúi, ngày mai còn dám tới đây hát, tao phế yết hầu của mày.” Kèm theo
giọng nói của cô ta, đồng thời còn có một giọng nức nở của nữ sinh khác và
tiếng quyền đấm cước đá.

Lâm Khinh Ngữ nghe thấy ngạc nhiên, cô và Kỷ Yên Nhiên cùng

nhau quay đầu nhìn vào điện thoại di động của Tô Dật An.

Chỉ thấy video trên điện thoại di động của Tô Dật An vẫn đang chạy, ở

trên video, Kỷ Yên Nhiên mặc một bộ đồ da, trang điểm đậm, gần như
không nhận ra đó chính là cô nữ sinh trước mắt.

Nhìn thấy video này, thân thể Kỷ Yên Nhiên hơi run: “Thầy tìm thấy ở

đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.