KHO BÁU CỦA CÁC HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 145

- sau này sẽ phát triển thành một trung tâm thương
mại. Hai trăm năm sau, khi người Visigoth di chuyển
về phía Nam, hướng Tây Ban Nha, người Frank biến
Rhedae thành một thành phố của vương triều. Tuy
nhiên, trong thế kỷ mười ba, thành phố dần suy yếu,
và đến khoảng cuối cuộc Thập tự chinh
Albigensian

[6]

thì nó bị san phẳng. Quyền sở hữu

thành phố được chuyển sang cho nhiều gia đình lớn
của cả Pháp và Tây Ban Nha, và cuối cùng thuộc về
một trong những vị tướng của Simon De Montfort,
khi đó vừa được ban nam tước. Gia đình tự xây dựng
một lâu đài, xung quanh đó là một xóm nhỏ, và cái
tên đó chuyển từ Rhedae thành Rennes le Château.
Gia đình họ quản lý vùng đất cho đến năm 1781, khi
người thừa kế cuối cùng, Marie D’Hautpoul De
Blanchefort, chết.

“Trước khi bà ta chết, người ta nói rằng bà ta đã

truyền lại một Bí Mật Lớn,” Stephanie đã nói, “bí mật
mà gia đình bà ta đã giữ trong suốt nhiều thế kỷ. Bà
ta không có con và chồng bà ta chết trước, vì vậy
không còn lại ai cả, bà ta phải nói điều bí mật cho cha
xứ nghe xưng tội của mình, tu viện trưởng Antoine
Bigou, cha xứ của Rennes.”

Giờ đây, khi Malone nhìn chằm chằm về phía

trước, ở chỗ rẽ cuối cùng của con đường hẹp, anh có
tưởng tượng mình sẽ ra sao khi phải sống ở một nơi
hẻo lánh thế này. Các thung lũng trơ trọi tạo nên một
chỗ trú chân lý tưởng cho cả những tên tội phạm chạy
trốn lẫn những người hành hương mệt mỏi. Thật dễ
thấy tại sao vùng này không thể trở thành một nơi
dành cho những công viên giải trí khổng lồ, thánh địa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.