KHO BÁU CỦA CÁC HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 386

Nhưng ông ấy đúng. Sự quay lại của Mark là một

sự phục sinh. Một phép màu đầy vinh quang với vô
tận những khả năng.

“Lá thư có làm bà buồn không?”
Bà ngẩng đầu lên. Geoffrey đang đứng ở cửa. Bà

lau những giọt nước mắt. “Theo một cách nào đó.
Nhưng theo một cách khác thì nó mang lại hạnh
phúc.”

“Trưởng giáo là người như vậy đấy. Ông ấy biết cả

niềm vui và sự đau đớn. Dù vậy, trong những ngày
cuối đời thì nhiều đau đớn hơn.”

“Tại sao ông ấy chết?”
“Bệnh ung thư đã mang ông ấy đi hai đêm trước.”
“Cậu nhớ ông ấy à?”
“Tôi lớn lên một mình, không có gia đình. Các thầy

tu và các bà xơ đã dạy cho tôi về cuộc đời. Họ đều tốt
với tôi, nhưng không ai trong số họ yêu tôi. Thiếu
tình yêu của một người cha hoặc một người mẹ khó
khăn lắm.”

Lời tâm sự khiến tim bà thắt lại.
“Trưởng giáo đã bày tỏ với tôi một sự trìu mến to

lớn, thậm chí là tình yêu, nhưng hơn tất cả là ông ấy
đặt lòng tin vào tôi .

“Vậy thì đừng làm ông ấy thất vọng nhé."
“Tôi sẽ không làm thế đâu.”
Bà giơ tờ giấy lên. “Tôi có được giữ nó không?”
Anh gật đầu. “Tôi chỉ là người đưa thư thôi.”
Bà đã bình tĩnh trở lại. “Tại sao Mark và Cotton lại

đến nhà thờ?”

“Tôi cảm thấy Giám quản muốn nói chuyện với

ông Malone.”

Bà đứng dậy khỏi ghế. “Có lẽ là cả chúng ta cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.