KHO BÁU CỦA HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 272

đã làm mất quyển nhật ký. Gã cần phải biết được danh tính của cô ta.

Nhưng phải làm trước hết những việc cần phải làm. Gã bước vào căn

phòng có những cái rui bằng gỗ thông chưa hề sửa sang kể từ thời
Napoléon. Một cái bàn dài nằm chính giữa phòng, trên đó là Claridon đang
nằm ngửa, hai tay và hai chân bị buộc vào những thanh sắt.

“Thưa ông Claridon, tôi có rất ít thời gian và tôi cần ở ông rất nhiều thứ.

Sự hợp tác của ông sẽ giúp tôi làm mọi việc dễ dàng hơn.”

“Ông trông chờ tôi nói gì?” Sự tuyệt vọng ngập tràn trong câu nói.
“Chỉ có sự thật thôi.”
“Tôi biết ít lắm.”
“Bắt đầu đi, đừng có bắt đầu bằng một lời nói dối đấy.”
“Tôi có biết gì đâu.”
Gã nhún vai. “Tôi đã nghe ông nói trong thư viện rồi. Ông là cả một kho

thông tin.”

“Tất cả những gì tôi nói ở Avignon chỉ đến với tôi vào lúc đó thôi.”
De Roquefort quay về phía một giáo hữu đang đứng bên kia phòng. Gã

đàn ông tiến lại gần và đặt một cái hộp thiếc lên bàn. Với ba ngón tay xòe
ra, gã lôi ra một cái gì đó dính màu trắng.

De Roquefort cởi giày và tất của Claridon ra.
Claridon nhổm đầu lên để nhìn. “Ông đang làm gì vậy? Cái gì thế?”
“Mỡ rán đấy.”
Tay giáo hữu bôi mỡ vào hai bàn chân trần của Claridon.
“Ông đang làm gì vậy?”
“Chắc là ông có biết lịch sử chứ. Khi các Hiệp sĩ Đền thờ bị bắt vào năm

1307, nhiều biện pháp đã được sử dụng để moi thông tin từ họ. Những cái
răng bị nhổ, mắt bị chọc mù. Móng tay bị nạy ra. Lửa được dùng theo đủ
mọi biến thể khác nhau. Một kỹ thuật trong số đó là bôi mỡ rán vào chân,
rồi đưa chân lại gần lửa. Những cái chân sẽ được rán chín dần dần. Da bị
rời ra giống như một miếng thịt rán. Nhiều giáo hữu đã chết trong những
cuộc hành hình theo lối đó. Những người sống sót được thì khai. Ngay cả
Jacques De Molay cũng vậy.”

Tay giáo hữu đã bôi xong mỡ và rút lui khỏi phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.