KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 419

Ánh mắt Tống Vực bất chợt tối sầm, song vẫn giữ im lặng lái xe vững

vàng. Từ góc độ quan sát của Mục Táp, sẽ nhìn thấy gương mặt góc cạnh
của anh hòa lẫn cùng chiều buồn ngã ánh tà dương bên ngoài, vùi lấp đi
cảm xúc chân thật.

Qua thật lâu sau, anh mới dửng dưng ‘Ờ’ một tiếng.

Buổi đêm trước ngày đi công tác, Mục Táp lục đục thu dọn, chuẩn bị

hành lí. Tống Vực ngồi trên sô pha ngắm nhìn hai túi hành lí to đùng bằng
ánh mắt lạnh lẽo, rồi dặn dò khô khan:“Trên đường đi, em nhớ chú ý giữ
gìn sức khỏe. Nếu có xã giao thì đừng uống rượu. Công tác xong xuôi thì
nhanh chóng trở về, đừng la cà rong chơi ở đấy.”

“Anh nghĩ nhiều rồi. Công tác kết thúc, em còn phải trở về hoàn thành

nốt công việc, làm gì có thời gian xa xỉ để thăm thú chỗ này chỗ nọ?” Mục
Táp khẽ liếc nhìn anh một cái. Cô lờ mờ nhận thấy, hình như từ sau khi bọn
họ ngửa bài, thái độ của anh trở nên ngang ngạnh quá đáng, ngôn ngữ cùng
cử chỉ luôn đem đến cho cô cảm giác áp bách khó tả.

Ngày ấy, tia lửa giận trong mắt anh bắn phá dữ dội. Anh hùng hồn

tuyên bố trước mặt cô, chia tay là chuyện viễn vông, xa vời.

……

Thu dọn xong xuôi, Mục Táp lên giường ngủ sớm. Cô nằm nép sát

vào phần giường đối diện cửa phòng. Chốc lát sau, Tống Vực ngã mình
xuống phần giường còn lại. Cô thoáng mở mắt, khoang mũi vô thức hít sâu
mùi hương của kem cạo râu anh hay dùng. Vài giây sau, anh lật người, nhẹ
nhàng nắm tay cô. Mười ngón tay lồng ghép khít khao, anh nhẹ giọng kêu
tên cô.

Cô theo bản năng rút tay về, nhưng anh chộp lại rất nhanh. Cô thầm

nhủ, thôi quên đi, chiều theo ý anh vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.