KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 332

Nói giỡn, nếu bây giờ bật cười, có thể sẽ không xem được kịch hay.

Vương Lang liền quăng tới một ánh mắt khinh bỉ: Người này công phu

mặt ngoài rất tốt, rõ ràng cũng cực kì vui khi thấy Hoàng quý phi kinh
ngạc, nhưng gương mặt nghiêm nghị, từ bi như tiên giáng trần.

Nhìn qua, Trần Thục phi, Thuỵ vương, vợ chồng Đoan vương, Liễu

chiêu huấn…đều cố giả vờ gió nhẹ nước chảy, chỉ có ta quen thuộc với bọn
họ, mới có thể nhìn thấy trong mắt họ chút xíu nụ cười, hoặc chút xíu lo
lắng. Chỉ có Khuất quý nhân, cũng tận lực che giấu hả hê, chỉ là hiệu quả
không tốt lắm thôi.

Hoàng thượng cũng nhìn lướt qua mọi người, tựa hồ đang do dự gì đó,

sau đó nhìn về phía Nguyên vương, nhẹ nhàng ho khan một tiếng, có mấy
phần buồn cười nói: “Tốt, vậy con múa đi!”

Thần kinh Nguyên vương nhất thời run lên, mặt Hoàng quý phi lập tức

xám như tro tàn, hoàng thượng lại giơ lên một ngón tay, chậm rãi nói: “Chỉ
là, dù sao cũng là ngày đại hỉ, không có việc gì không nên có kiếm phong.
Người đâu, lấy một cây kiếm gỗ cho Nguyên vương!”

Đúng là gừng càng già càng cay, an bài lần này cũng là trừng phạt Hoàng

quý phi, lại sợ Nguyên vương quá kích động, ngộ thương đến lão nhân gia
nàng, làm ra chuyện đổ máu, chuyện này khó kết thúc.

Rắp tâm của công công ta cũng thật quá sâu rồi.

Ta không khỏi cùng Vạn Tuệ nhìn nhau, tinh tường thấy được nụ cười

trong mắt nàng ta: ta biết rõ nhất định nụ cười trong mắt ta cũng như vậy.

Trong nhất thời lại không khỏi thấy Hoàng quý phi có chút đáng thương.

Lấy thủ đoạn và tâm cơ của nàng ta, có thể ngồi vào vị trí Hoàng quý phi
còn không phải vì cô cô ta mềm lòng thả cho nàng ta một con ngựa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.