Ta lập tức đứng dậy, phủi mông một cái liền xoay người rời đi, đi được
vài bước lại xoay người trở lại, mang vẻ mặt đau khổ cầu xin Biểu cô:
"Biểu cô, thưởng cho con một bộ quần áo để mặc đi? Toàn thân đều là cách
ăn mặc của tiểu thái giám, thật sự là không thể gặp người nha!"
#
Sau khi trang điểm ăn mặc hoàn chỉnh, ta liền men theo bờ Thái Dịch Trì
đóng băng, một mạch đi thẳng vào Thụy Khánh cung.
Đương nhiên Hoàng thượng biết ta đã trở về, dường như đã đợi ta một
hồi lâu, nhìn thấy ta đi vào liền oán giận nói: "Ngươi vào cung cũng không
tới thỉnh an ngay lập tức, có nàng dâu nào không ngoan như vậy hay không
hả?"
Lại gọi ta là con dâu, không gọi ta là cháu gái, đủ để chứng minh ông căn
bản không tức giận Vương Lang, cho dù có tức giận, hiện tại cũng đã tiêu
mất.
Ta mếu máo, cũng oán giận Hoàng thượng: "Giam lỏng Thái Tử Gia lâu
như vậy, con sợ khi thấy mặt ngài, sẽ muốn bước đến cắn một cái cho hả
giận!"
Dượng ta cười ha hả: "Không biết lớn nhỏ!"
Lại vẫy vẫy bảo ta đến ngồi bên cạnh ông: "Lần này ra ngoài, đã đi đâu
chơi?"
"Cũng không có đi đâu, không tâm tư!" Ta vẫn còn rất u oán: "Chỉ đi
miếu hội một chuyến, lại......"
Nhớ đến hoạt động của ta và Vương Lang ở bên trong Ngự liễn, ta không
khỏi có chút đỏ mặt, vội vàng nói sang chuyện khác, nửa thật nửa đùa oán
giận dượng. "Người nói đi, chuyện Bồng Lai Các, sao có thể do Vương