KHO TÀNG KINH DỊ - Trang 15

Ngoài những tượng thờ trong miếu còn đủ chiêng trống, mõ gõ.
Mỹ Lệ cảm thấy lạ, liền nói suy nghĩ của nàng cho anh em nhà họ Phan
nghe:
- Ngôi miếu này có lẽ chính là nơi trại chủ họ Hoàng đã ở. Miếu còn đủ
tượng thờ, nơi ăn chốn ở của vợ chồng ông ta không hề mất mát thứ gì,
nhưng tại sao ngôi miếu không có người ở trong coi việc nhang khói mà bỏ
hoang phế?
Thắc mắc của Mỹ Lệ cũng là thắc mắc chung của ba anh em họ Phan, làm
Ngọc Luân vội nhìn ra sau vườn cổ tìm kiếm một hai ngôi mộ nào đó được
chôn nơi đây. Cuối cùng anh phát hiện một ngôi mộ to và một ngôi mộ nhỏ
cùng nhiều bộ xương người phơi trắng sắp lớp khắp nơi ...
Bốn người mừng rỡ vội vàng chạy ra. Đúng là ngôi mộ của viên thái giám
vì có tấm bia mang tên Hoàng Bảo Trứ, còn ngôi mộ nhỏ như một gò đất
cao không chứng tỏ bà giám hậu đã chết.
Ngọc Luân liền nói ra thắc mắc:
- Viên thái giám họ Hoàng đã chết, còn bà giám hậu hiện đang ở đâu? Tại
sao bà ta không ở lại chăm lo ngôi miếu cũng như phần mộ của chồng? Hay
ngôi mộ nhỏ là của bà ta? Vậy còn các xương cốt kia là ai?
Sau câu hỏi của Ngọc Luân, bỗng có một giọng nói nghe the thé ở sau lưng
mọi người phát ra:
- Ta còn đây, ai nói ta không ở lại chăm lo cho ngôi miếu và mộ của phu
quân?
Bốn người đều nhìn lại rồi tám con mắt phải mở to vì ngạc nhiên lẫn cả sự
sợ hãi. Trước mắt họ, một bà già ốm yếu, xấu xí không khác hình dạng quỷ
dạ xoa.
Bà ta đứng ngay cửa hậu liêu, tóc để xõa bù xù, mũi cong như phù thủy
trong cổ tích, và nhất là đôi mắt lồi to chăm chú nhìn bốn người không hề
chớp.
Mỹ Lệ mới bạo dạn lên tiếng hỏi:
- Bà có phải là "giám hậu" của ông Hoàng?
Bà già xấu xí trả lời ngay:
- Phải! Ta là giám hậu của đức phu quân Hoàng Bảo Trứ. Các người tìm có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.