KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 425

Nguyễn đổng Chi

Kho Tàng Truyện Cổ Tích

32. SỰ TÍCH ĐÁ VỌNG PHU

Ngày xưa, có đôi vợ chồng nghèo sinh được hai mụn con: đứa lớn là trai
mười một tuổi, đứa bé là gái lên sáu tuổi. Mỗi lần hai vợ chồng đi làm đồng
hay đi đâu vắng, thường để hai con ở lại nhà, dặn anh trông nom em gái.
Một hôm trước khi đi làm, người mẹ trao cho hai con một cây mía, bảo con
lớn ở nhà chặt cho em ăn và đưa em đi chơi. Thường ngày mẹ vẫn nhắc:

- Con đừng làm em khóc, kẻo cha về đánh chết nghe không!

Thằng anh đưa em ra sân cùng em trồng đá bẻ cây làm nhà làm cửa chơi
với bạn bè quanh xóm. Chơi chán, anh đưa em vào nhà rồi tìm dao chặt
mía. Không ngờ khi nó vừa giơ dao lên chặt, thì lưỡi dao sút cán văng vào
đầu em. Cô bé ngã quay ra bất tỉnh nhân sự, máu đỏ lênh láng cả một vạt
đất. Thấy thế thằng anh rất sợ, nghĩ bụng: - "Tội ta to lắm. Cha về đánh
chết mất!". Thế rồi, anh bỏ em nằm sóng sượt ở giữa nhà mà trốn đi.

Cậu bé đi, đi mãi. Trên bước đường lưu lạc, hắn ở nhà này ít lâu rồi bỏ đi
đánh bạn với nhà khác. Trong hơn mười lăm năm, hắn không biết mình đã
đi những xứ nào, ăn cơm của bao nhiêu nhà. Cho đến lần cuối cùng, làm
con nuôi một người đánh cá ở miền biển vùng Bình định. Nghề chài lưới
giữ chân hắn lại ở đây.

Ngày lại ngày nối nhau trôi qua. Rồi hắn kết duyên cùng một người đàn bà.
Vợ hắn cũng thạo nghề đan lưới. Mỗi lúc thuyền của chồng về bãi, vợ nhận
lấy phần cá của chồng, quảy ra chợ bán. Sau hai năm có được mụn con, hai
vợ chồng cảm thấy sung sướng vô hạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.