KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 767

Nguyễn đổng Chi

Kho Tàng Truyện Cổ Tích

66. BỐN ANH TÀI

Ngày xưa có hai vợ chồng nhà nghèo mà không có con. Hai người khấn vái
hết đền này đến chùa khác, mãi sau mới sinh được một mụn con trai. Thằng
bé lớn lên như thổi. Nhưng càng lớn hắn càng ăn rất tợn: bung kia, chảo nọ
nấu lên bao nhiêu cũng vơi. Hai vợ chồng cố sức làm lụng để nuôi con
nhưng không nuôi nổi. Trong nhà có vật gì đáng tiền, họ đều bán sạch để
cho con chèn dạ dày. Sau rồi họ nghĩ chỉ có cách cho con đi tha phương cầu
thực thì mới đỡ khốn vì nó. Một hôm người cha gọi con lại bảo rằng:

- Nay con đã khôn lớn mà cha mẹ thì gần đất xa trời, yếu đuối không làm gì
sinh lợi được nữa. Ngày xưa lúc nhà ta còn khá giả, có cho hoàng đế
Trung-quốc vay vàng và bạc đến hơn 70 vạn lạng. Bây giờ con tìm cách
sang bên đó đòi lấy mà ăn.

Nghe nói, người con vâng lời đi ngay. Chàng cứ dọc bờ biển đi lần về
phương Bắc. Một hôm đến một xứ kia, bỗng gặp một người khổng lồ đang
tát biển, anh chàng tiến lại, hỏi:

- Anh làm gì đấy?

Khổng lồ đáp:

- Tôi tát cho cạn biển, để tìm vàng ngọc ở dưới đó.

- Sức lực một mình làm sao mà tát cạn được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.