KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 864

Nguyễn đổng Chi

Kho Tàng Truyện Cổ Tích

79. BÙI CẦM HỔ

Vào thời nhà Lê có một anh chàng nghèo khổ quê ở Kẻ-treo sát chân núi
Hồng-lĩnh tên là Hổ. Lúc còn nhỏ Hổ có đi học dăm ba chữ với một cụ đồ
già. Lớn lên Hổ sống một thân một mình không cha mẹ anh em gì cả. Cuối
cùng chàng phải sinh nhai bằng nghề giữ trâu bò cho xóm, gia sản chỉ có
một cái tù và, một con dao và một cái giỏ.

Chàng được xóm làng dựng cho một túp lều ngã ba địa đầu sát chân núi.
Trước lều có treo một cái mõ lớn. Hàng ngày sáng dậy cơm nước xong. Hổ
đánh một hồi mõ ra hiệu cho tất cả các nhà đem trâu bò ra ngã ba để chàng
đưa lên núi cho ăn cỏ. Chiều lại khi mặt trời vừa gác núi. Hổ lùa đàn súc
vật về làng. Đến ngã ba là chàng hết phận sự vì con nào tự động về nhà con
nấy không lạc nữa.

Tuy có khó nhọc, nhưng Hổ cảm thấy vui thích. Ngoài tiền gạo chàng còn
có lộc. Tháng Giêng, ngày Tết hay mỗi khi nhà nào có giỗ, họ thường đem
thức ăn đến biếu chàng. Vì thế, Hổ vẫn được chè mật cơm nếp ăn luôn.

Một hôm trời tối, có ông thầy địa lý đi tìm huyệt đất lỡ độ đường, ghé vào
túp lều của Hổ xin nghỉ chân. Hổ vui vẻ nhường chiếu nhường giường cho
ông nằm, lại nhân sẵn có chè xôi dọn ra mời ông ăn. Luôn mấy ngày, ông
thầy sáng đi tìm đất, tối về ăn ở trong lều của Hổ. Thấy anh chàng tốt bụng,
ông thầy mới tính chuyện tạ ơn. Ông hỏi Hổ: - "Anh có muốn làm quan
không? - "Tôi thế này - Hổ đáp - cũng đủ chán, còn làm quan làm gì nữa". -
"Ồ làm quan sướng nhiều chứ! Còn võng lọng ngựa xe. Kẻ hầu người hạ,
còn vợ con ruộng vườn, chứ có phải như thế này đâu. Nghe thầy địa lý nói
bùi tai. Hổ tiếp: - "Người như tôi thì làm quan thế nào được.". Ông thầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.