KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1106

cháy mất của mình một cái kẻ chạm, liền đưa trình làng để phạt vạ. Trước
mặt các chức dịch, ông Chuẩn nói:

- Toi làm hỏng thì tôi sẽ đền. Vậy xin làng cho tôi một miếng gỗ để tôi
chạm lại cái kẻ đó. Nếu quả là xấu không dùng được thì tôi xin ở đây làm
phu để đền nợ.

Thế rồi, chỉ một thoáng, ông Chuẩn đã hoàn thành những nét chạm trổ cực
kỳ tinh xảo trên cái kẻ mới. Mọi người đều tấm tắc khen ngợi. Làng biết
ông là thợ khéo, có ý mời ông trông nom việc xây dựng. Nhưng tốp thợ cũ
không bằng lòng, họ chưa bao giờ nghĩ rằng có những cây bé con lại vượt
lên trên những cây đại thụ được. Họ nói:

- Thà là chúng tôi chỉ làm một nửa đình còn hơn là để cho người khác cầm
đầu chúng tôi. Vậy xin chia một nửa số gỗ để làng giao cho người khác.Và
chúng tôi mong được đua tài, bên nào xong trước và khéo hơn sẽ có quyền
được lĩnh tất cả số tiền công của bên kia.

Mặc dầu tốp thợ kia đã khởi hành trước đây ba tháng, ông Chuẩn cũng
nhận lời. Ông chỉ một mình mà làm rất nhanh, khiến cho cả tốp thợ bên kia
đuổi không kịp. Ông chạm rất khéo, đến nỗi đối phương ban đầu còn giấu
tài, nhưng sau phải đến bắt chước kiểu mẫu của ông. Sau cùng, thấy không
thể thắng nổi, tốp thợ vừa thẹn vừa tức, bỏ dở ra về. Nhờ có ông Chuẩn nên
chẳng bao lâu làng đã dựng xong ngôi đình có quy mô rất hùng vĩ, điều đặc
biệt là mỗi nửa đình có một kiểu chạm trổ khác nhau.

Từ đấy, tiếng đồn về ông thợ Chuẩn ngày một lan rộng. Người ta đua nhau
rước ông về dựng nhà cửa đền đài. Tất cả những nét chạm của ông đều làm
đẹp lòng bọn quyền quý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.