KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 339

hoàng tử khác chạy vạy đi tìm vật lạ, thì Liêu nằm khểnh ở nhà. Chả có ai
giúp đỡ chàng trong việc này. Chỉ còn ba ngày nữa là đến kỳ hạn thi mà
Liêu vẫn chưa có gì. Đêm ấy Liêu nằm gác tay lên trán nhớ lại tất cả những
bữa ăn ngon xưa này chàng đã được tới dự. Liêu suy nghĩ mãi và ngủ quên
lúc nào không biết. Liêu mơ mơ màng màng thấy mình cùng với hai mươi
mốt anh em khác đang làm bánh thi. Mỗi người có một gian nhà nhỏ mà
vua cha đã sai làm sẵn ở đám hội. Liêu chưa biết nên bắt đầu bằng việc gì
thì bỗng có một vị thần nữ từ trên trời bay xuống giúp chàng làm bánh. Nữ
thần bảo: "To lớn trong thiên hạ không gì bằng trời đất, còn quý báu nhất
trần gian không gì quý bằng gạo. Ta đừng làm nhiều, chỉ hai thứ bánh có ý
nghĩa là đủ. Hãy nhặt hộ cho tôi chỗ nếp này, rồi đi kiếm cho tôi ít đậu". Tự
nhiên Liêu thấy thần lần lượt lấy ra những tàu lá rộng và xanh. Thần vừa
gói vừa giảng giải: - "Bánh này tượng trưng đất. Đất có cây, có đồng ruộng
núi rừng thì màu cũng phải xanh xanh hình phải vuông vắn. Trong bánh
phải bỏ thịt, bỏ đỗ để lấy ý nghĩa đất chở cầm thú cỏ cây... Rồi đem thứ nếp
thơm đồ lên cho dẻo, giã ra làm thứ bánh tượng trưng trời: màu phải trắng,
hình phải tròn và khum khum như vòm trời..."


*

* *


Tỉnh dậy, Liêu bắt đầu làm bánh y như trong giấc mộng.

Ngày các hoàng tử đưa món ăn về dự thi là một ngày náo nhiệt ở Phong
Châu. Người đông nghìn nghịt. Dân chúng mọi miền đều náo nức về dự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.