KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 388

- Các con bất tất phải giấu. Thầy đã biết cả. Bây giờ đây chỉ có các con là
cứu được dân sự. Các con hãy làm mưa cho họ nhờ.

Hai anh em đưa mắt nhìn nhau, hồi lâu bảo cụ:

- Dạ, nhưng hiềm vì sông hồ đều có lệnh "phong bế" cả thì lấy đâu ra nước
bây giờ.

Ông cụ khẩn khoản:

- Các con nghĩ thử xem có thể lấy nước ở đâu được không. Không cứu
được nhiều thì ta hẵng tạm cứu ít vậy!

Hai anh em ngần ngừ hồi lâu rồi chỉ vào nghiên mực đặt trên án thư, bảo cụ
đồ:

- Dạ, oai trời thì rất nghiêm nhưng lời của thầy thì rất trọng. Chúng con xin
vâng lời thầy. Chúng con sẽ dùng nước ở nghiên mực này tạm thấm nhuần
trong một vùng vậy.


Cụ đồ mừng rỡ chạy lại án thư bê cái nghiên mực lớn còn đầy mực và cả
quản bút lông của mình thường dùng, đưa cho họ. Hai anh em đỡ lấy rồi cả
ba người cùng tiến ra bờ sông. Đến nơi họ xắn ống tay áo rồi sau đó em
bưng nghiên mực, anh cầm quản bút nhúng mực vẩy lên trời nhiều lần.
Đoạn họ vứt cả nghiên lẫn bút xuống nước, cúi vái cụ đồ rồi biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.