KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 421


Nhưng một hôm, người chồng lại cùng với các bạn bè trở về quê hương,
sau một thời gian buôn bán ở phương xa. Hắn làm ra rất nhiều tiền, nhưng
hắn thấy tiền của không đủ lấp sự trống trải trong lòng mình. Hắn ao ước
được gặp lại vợ cũ để tìm hạnh phúc trong sum họp. Lần này, chồng dự
định lúc về sẽ khuyên dỗ cho vợ mình tu tỉnh để nối lại những ngày thắm
đẹp xưa kia.

Nhưng khi bước chân vào nhà, người chồng thấy nhà lạnh lẽo. Xóm giềng
cho hay rằng vợ anh bỏ đi đã hơn một tháng. Hắn thấy gánh buồn đè nặng
lên người. Hắn vơ vẩn đi lại bờ sông, chỗ mà người ta cho biết là vợ mình
lần trước cũng như lần này hay đứng đây trông đợi. Sự hối hận tràn ngập
trong lòng người đàn ông.

Tự nhiên hắn reo lên vì xa kia bên cạnh cái tháp Chàm có bóng một người
thiếu phụ nổi bật trong ánh chiều giống hệt vợ mình. Mừng quá, hắn cắm
đầu chạy tới. Quả đúng là vợ, nhưng vợ bấy giờ đã hóa thành đá, con mắt
vẫn đăm đăm nhìn về phía chân trời vô tận.

Thời gian bây giờ đã xóa đi mất tích nhiều sự vật, nhưng bức tượng người
đàn bà cô đơn buồn rầu kia ở Quảng-nam vẫn còn. Bên cạnh đó là một
ngọn tháp cổ. Cái tượng đó người ta gọi là tượng Bà-rầu. Vì tượng ở cạnh
tháp, nên tháp cũng gọi là tháp Bà-rầu[15].

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.