KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 698

đông. Nhưng khi Cuội giở thúng ra, ai nấy đều phì cười vì chỉ thấy một bãi
cứt trâu, chả có chim đâu cả. Riêng người chú bị Cuội đánh lừa, giận thâm
gan tím ruột, bèn không đi chợ nữa, dắt Cuội về đánh cho một trận thừa
sống thiếu chết.

Một hôm khác, Cuội cùng chú đang cuốc cỏ ngoài đồng. Trời nắng như
thiêu như đốt. Khát quá, người chú bảo hắn về nhà lấy nước mang ra. Vừa
đến nhà, Cuội đã làm vẻ hốt hoảng, nước mắt giàn giụa, miệng mếu nói
không ra tiếng:

- Khốn khổ lắm thím ơi! Chú bị trâu húc lòi ruột gan ra một đống. Hiện đã
tắt thở, còn nằm trên cồn...

Người thím nghe nói chỉ còn biết kêu trời khóc đất rồi bươn bả ra đồng,
vừa đi vừa ôm mặt than khóc rất thảm thiết. Cuội ta lại lẻn theo đường tắt,
ba chân bốn cẳng chạy ra đồng. Sắp đến nơi, hắn cũng làm bộ đau đớn, bảo
chú:

- Chú ơi! Trời hại ta. Thím ở nhà không biết leo trèo thế nào bị ngã từ trên
gác xuống, chết tím cả mặt, không một ai biết cả.

Người chú nghe nói, tưởng thật, đấm ngực kêu trời rồi chạy về kêu khóc
suốt cả dọc đường. Đến khi hai vợ chồng đâm sầm vào nhau mới biết là
thằng cháu ác nghiệt đánh lừa. Hai vợ chồng tức giận điên cuồng bèn đan
một cái rọ bỏ Cuội vào rồi một mình chồng vác ra sông định vứt xuống
nước.

Đến bờ sông, cuội ta cầu khẩn: - "Cháu có tội với chú thím, chú thím bắt
chết cũng đáng. Có điều ở dương gian cháu nói láo kiếm ăn được là nhờ có
một quyển sách nói láo bấy lâu nay vẫn gác trên sàn bếp. Nay chú làm ơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.