KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 21

giống như là dạy bảo con gái nói: “ Em đấy, cũng ăn ít loại đồ ăn không tốt
cho sức khỏe này đi, không phải con gái đều sợ béo sao?”

Tiếu Hàm sờ sờ nét mặt già nua của mình, âm thầm rơi lệ trong lòng,

hận không thể để hộp khoai chiên trở về chỗ cũ, nhưng mà Nãi Tích trợn
mắt nhìn mình như là quân địch, lại sợ hãi bỏ hộp khoai chiên vào xe, đứa
bé này có thể ăn tươi nuốt sống mình cũng nên.

Vì bảo vệ an toàn tính mạng của mình, Tiếu Hàm oai phong lẫm liệt nói:

“ Không sao, cùng lắm thì về em sẽ giảm béo.” Lôi kéo ăn uống thực sự là
một việc làm không tốt... TAT

“ Được rồi, đồ đạc để ở đây nhé.” Chu Triển Nguyên để túi mua sắm để

lên bàn, quơ quơ cánh tay, xoay người nói với Tiếu Hàm đang chuẩn bị pha
trà: “ Không cần pha, anh đi về luôn đây.” Nói xong, cầm tay nhỏ bé của
con trai đang ôm khoai chiên, cười nói với nó: “ Nãi Tích, chào tạm biệt cô
đi.”

Nãi Tích chỉ lo ôm khoai chiên của mình, nghe lời của ba xong, cũng chỉ

nói qua loa ‘chào tạm biệt cô’ sau đó liền không nói tiếng nào.

Tiếu Hàm đang cầm ly trà đi ra, cười nói: “ Anh Triển Nguyên, hai

người ngồi đi, sinh nhật Nãi Tích em cũng không có quà gì để tặng, còn
nhờ anh xách giúp em nhiều đồ như vậy.”

Chu Triển Nguyên cười trả lời: “ Không sao, trẻ con thì cần gì quà chứ.”

Nói xong, nâng cánh tay nhìn đồng hồ, hơn tám giờ, ra ngoài đã hơn một
tiếng, đến lúc phải về rồi. “ Bọn anh về trước, nếu lần sau có gì nặng muốn
chuyển thì gọi cho anh nhé.”

Tiếu Hàm còn nói cảm ơn vài tiếng, mới đứng dậy tiễn họ ra cửa. Nhìn

cha con đi vào thang máy, Tiếu Hàm thở dài, trước đây mình làm phiền anh
Triển Nguyên không ít, qua nhiều năm sao cảm giác như là, cô vẫn vô dụng
như vậy.... haizzz ~~

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.