KHÔNG CÓ CÁI CHẾT - Trang 206

số năm mươi ba em cảm thấy sợ hãi khi ở trong nước. Một số cảm thấy thích
và không thích - cái gì đó - đều tương tự như tính cách của cá nhân kiếp trước.

Chẳng hạn như khi Stevenson và Jurgen Keil nghiên cứu hai mươi bốn

trường hợp trẻ em ở Miến Điện, các em tuyên bố rằng họ chính là những người
lính Nhật bị giết chết ở Miến Điện trong chiến tranh thế giới thứ hai. Có em
phàn nàn về thức ăn cay của Miến Điện và yêu cầu thay thế bằng cá sống. Một
số em cũng nói về sự không tốt của các chất kích thích gây nghiện như rượu,
thuốc lá, tương ứng với cá nhân kiếp trước đã dùng các thứ này.

Cách chơi đùa của các em thường có vẻ liên quan đến nghề nghiệp của cá

nhân trước đó. Một cậu bé luôn hào hứng với trò chơi đóng vai người chủ tiệm
bánh đến nỗi lơ là cả việc học, kết quả là điểm số thấp đến nỗi không khôi
phục lại được.

Thỉnh thoảng, các em sẽ diễn đi diễn lại cảnh cái chết trước đó, sự biểu hiện

giống như các em bé bị rối loạn tâm thần sau chấn thương nặng. Khi các em
tường thuật lại cuộc sống trước kia với giới tính ngược lại hiện nay, các em có
những hành vi phù hợp với giới tính đó. Ngay lúc đó, những hành vi này đủ
cho việc chẩn đoán về rối loạn trong việc xác định giới tính. Mặc dù hành vi
giới tính chéo này có thể tiếp tục cho đến khi trẻ trưởng thành, nhưng hầu hết
các em lớn lên với một cuộc sống hoàn toàn bình thường.

“Công việc gần đây”

Trong những năm gần đây, nghiên cứu được mở rộng thêm với nhiều nhóm

trường hợp khác nhau. Tại trường đại học Virginia, mỗi trường hợp được đánh
giá dựa trên hai trăm đặc điểm và những thông tin này sau đó được đưa vào cơ
sở dữ liệu. Đây là một dự án dài hạn, liên tục nhưng số lượng các trường hợp
đã cho đủ dữ liệu để phân tích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.