KHÔNG CÓ CÁI CHẾT - Trang 42

học cách để thể hiện sự yêu thương tâm linh cho tất cả mọi người từ đứa trẻ
cho đến những hiện thân khác của Tạo hóa.

Mặc dù sự thể hiện tình yêu thương có thể khác nhau, ít hoặc nhiều tùy vào

sự phát triển và chất lượng của các mối quan hệ trong cuộc sống trước trên
Trái đất, các Linh hồn vi tế luôn sử dụng trực giác để nhận ra những người đã
từng quen biết ở những hành tinh khác và chào đón họ đến với ngôi nhà vi tế
mới của mình. Bởi vì tất cả mọi thực thể được tạo ra đều là riêng biệt và có
tính chất khác nhau, các thực thể vi tế luôn nhận ra được những người bạn cho
dù họ ở dưới hình dạng nào, giống như những diễn viên trên Trái đất luôn được
nhận ra cho dù họ ở trong trang phục nào đi chăng nữa.

Một cuộc sống tại thế giới vi tế kéo dài hơn nhiều so với tại Trái đất. Một

thực thể vi tế bình thường sẽ sống từ 500 năm đến 1.000 năm nếu so sánh với
thời gian trên Trái đất. Một cây tùng có thể sống 1.000 năm. Cũng giống như
những Yogi có thể sống hàng trăm năm trên Trái đất trong lúc hầu hết những
người bình thường sẽ chết trước tuổi 60, một số thực thể vi tế có thể sống lâu
hơn rất nhiều so với những thực thể khác. Những vị khách đến với thế giới vi
tế sẽ ở lại bao lâu tùy thuộc vào căn nghiệp vật lý, họ sẽ trở lại Trái đất vào
thời điểm phù hợp cho căn nghiệp của họ.

Các Linh hồn vi tế không phải đau khổ khi rũ bỏ cơ thể vi tế lúc chết. Tuy

nhiên, cũng có một vài thực thể cảm thấy hồi hộp khi rời bỏ cơ thể vi tế để tiến
lên cơ thể nhân quả. Thế giới vi tế không hề có bệnh tật, tuổi già và sự tự hủy
hoại. Con người ở Trái đất sợ hãi khi thiếu đi ba thứ: không khí, thức ăn và
giấc ngủ vì họ nghĩ rằng tâm thức của họ chỉ là cơ thể vật lý yếu đuối này.

Cái chết vật lý xảy ra khi không còn hơi thở và bắt đầu xuất hiện sự phân

hủy của tế bào. Cái chết vi tế là sự phân tán của các hạt năng lượng cấu tạo nên
cuộc sống của các thực thể vi tế. Với cái chết vật lý, con người mất đi ý thức
với cơ thể thịt da và nhận ra mình đang ở trong cơ thể năng lượng trên thế giới
vi tế. Với trải nghiệm cái chết vi tế, thực thể chuyển từ nhận thức của sự sinh
ra và chết đi trong thế giới vi tế đến nhận thức của sự sinh ra và chết đi trong
thế giới vật lý. Quá trình lập đi lập lại trong thế giới vi tế và vật lý này xảy ra
với tất cả các thực thể chưa có được sự giác ngộ. Kinh Thánh đã định nghĩa
thiên đàng và địa ngục do chính con người tạo ra bằng những ký ức sâu trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.