KHÔNG KHOAN NHƯỢNG - Trang 295

sao họ không ở lại đó mà làm? Nhiều quan điểm của Harvath nghe có vẻ
bài ngoại nhưng anh cũng có lý. Anh đang đứng trên mặt trận chống khủng
bố và anh hiểu rõ những tên cực đoan có thể như thế nào. Những phần tử
khủng bố đạo Hồi cấp tiến áp dụng óc sáng tạo và những ý tưởng cực kỳ
thông minh một cách rất cẩn thận và tỉ mỉ khi đánh bom và bắn giết.

Ở Mỹ, có các bộ phận được tổ chức một cách chuyên nghiệp của cái gọi

là “các tín đồ Hồi giáo ôn hòa” đang dấy lên một cuộc thánh chiến Hồi giáo
nhằm phá hủy mọi thứ mà đất nước này ủng hộ. Chúng là kẻ thù kiên nhẫn
và quyết tâm biến nước này thành nước Mỹ của các tín đồ Hồi giáo và
nhiều người đang làm nhiệm vụ bảo vệ nước Mỹ lại không để ý đến chuyện
này.

Giữa những làn sóng nhập cư trái phép và vấn đề về đạo Hồi cấp tiến ở

Mỹ đã có lúc Harvath cảm thấy như mình đang khóc vì đất nước này.

Họ bay trên vịnh Guanabara và Pão de Acúcar. Viên phi công bay sát cả

bãi biển Copacabana và Ipanema trước khi để chiếc máy bay bay thẳng tới
điểm đến cuối cùng của họ, vịnh Angra dos Reis, cách đó bốn mươi lăm
phút đi bằng máy bay về phía Nam. Dọc đường, họ bay qua những vùng
phong cảnh kỳ thú hầu hết là những ngôi làng ven biển với những cánh
rừng dày rậm rạp. Đại dương lấp lánh như vô số những mảnh kính vỡ mỗi
khi có những con tàu lướt qua mặt nước để lại đằng sau những cái đuôi
trắng xóa.

Thật tinh khôi! Và đến giờ, Harvath mới hiểu tại sao lại nhiều người yêu

Braxin đến thế.

Khoảng bốn mươi phút sau, khi họ đến gần vịnh Angra dos Reis, viên

phi công lái chiếc máy bay xuống thấp đến mức gần như chạm vào đầu
những ngọn sóng. Harvath phải nhìn anh ta tới hai lần để chắc chắn rằng đó
không phải là anh chàng lái xe taxi đã đưa anh từ sân bay về khách sạn hôm
trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.