KHÔNG KHOAN NHƯỢNG - Trang 340

"Sức chịu đựng của mày không lớn bằng khát khao và khả năng điều

khiển của tao đâu. Gã Lùn đâu?"

Đầu Harvath như có hàng triệu đốm lửa lập lập lòe. "Ừm", anh đáp, mắt

mờ hẳn đi. "Tao nhớ rồi, thằng khốn".

Roussard rút khẩu súng lại và đột nhiên hắn nghĩ ra cách khác. Đặt họng

súng vào trán Harvath, hắn thì thào "Tao chỉ quan tâm đến gã Lùn. Cho tao
biết hắn ta đang ở đâu và tao sẽ để mày sống".

"Mày không có tư cách đàm phán".

"Hay đấy" Roussard nói. "Tao tưởng tao là người duy nhất cầm súng".

"Vì những người lính hải quân mày đã sát hại ở Irắc", Harvath đáp,

"Cũng như là những gì mày đã làm với những người tao quan tâm và yêu
quí, tao sẽ chứng kiến mày chết".

Nụ cười trở lại với khuôn mặt của Roussard. "Trả thù là động cơ cao cả.

Thật tiếc mày lại không có cơ hội ấy".

Roussard xốc lại khẩu súng trên vai và chuẩn bị nhả đạn. "Trong chúng

ta, kẻ duy nhất phải chết ngày hôm nay sẽ là mày".

Harvath liếc mắt sang trái, sau đó sang phải để tìm một hòn đá, một cành

cây, bất cứ thứ gì để có thể hạ kẻ đang bắt giữ mình. Chẳng có gì hết.
Chẳng kẻ nào trong hai tên đứng đủ gần để anh ngáng chân chúng ngã. Anh
gần như không có lựa chọn.

Harvath nhìn vào mặt Roussard và đinh nói thì ngón tay của tên giết

người xiết chặt cò súng và Haravth nhìn thấy một đốm sáng lóe lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.